Chương 1
Bóng tối quay lại từ thuở yên bình – Phần 1
Lặp đi lặp lại việc “De-grade” rốt cuộc không biết đã bao nhiêu lần, rốt cuộc thì đã là lần thứ bao nhiêu anh “dõi theo” như thế này.
Điều mà Mizunashi Arata đã nhận thấy chính là số lần đáng kinh ngạc trong việc “Sửa chữa lại thế giới”. Như thể đã nhẹ nhàng trôi qua hàng chục kiếp người.
Với những người bình thường, chắc chắn sẽ không thể tự bảo vệ bản ngã mà sụp đổ.
Nếu như con người có thể làm lại được cuộc đời…..hay như là việc có thể nắm trong tay sinh mệnh vĩnh cửu……Có rất nhiều người luôn mơ tưởng và nói về giấc mơ hão huyền đó. Thế nhưng với Arata khi nắm được trong tay những điều đó, thì chỉ là một địa ngục không hơn không kém. Đặc biệt sau khi phá hủy kế hoạch của Afasis, để có thể đem đến một tương lai như bản thân hằng mong ước, anh đã thực hiện việc “sửa lại” này vô số lần……….
Thế nhưng cho dù có sữa chữa lại bao nhiêu lần đi chăng nữa thì những gì đang chờ đợi ở tương lai phía trước vẫn chỉ luôn là cái chết của những người quan trọng.
Chẳng những là tất cả, mà thậm chí viêc cứu sống một người cũng quá mức khó khăn.
Nếu như hành động của Mizunashi thay đổi, dù cho địa điểm có thay đổi, những sự kiện khác biệt không thể dự đoán thì rốt cuộc chúng vẫn luôn giương nanh về phía đồng đội của anh. Dù cho có làm gì đi chăng nữa mọi việc cũng không hề thay đổi, hệt như chính thế giới này đang khước từ những cô gái ấy.
“Cứ hệt như hiệu quả của hiệu ứng cánh bướm vậy………Hà…….hà………..Không biết kẻ chết tiệt nào đã nghĩ ra cái thuyết này”
Trái tim của anh như đã tan vỡ không biết bao lần……..Cái chết của những người quan trọng………….cái quang cảnh ấy đã hiện ra trước mắt anh hàng hà sa số lần.
Chính vì thế đối với Mizunashi, việc cứu sống họ, những cô gái ấy từ lúc nào đã trở thành con đường mà anh bắt buộc phải đi.
“Mình muốn được cùng cô ấy tạo ra một tựa game World Odyssei tiếp theo…..phải nhanh chóng cứu họ mới được”
Nếu như Mizunashi chỉ là một người bình thường thì lẽ anh đã sớm gục ngã từ lâu rồi. Tự bản thân anh đã luôn quyết tâm. Ninomiya Shina………Không, không chỉ thế, việc nhìn cái chết của người khác diễn ra ngay trước mắt mình khiến anh phải đối diện với một cảm xúc khó khăn vô cùng to lớn. “Lại thất bại rồi. Sửa lại lần nữa vậy” Suy nghĩ đó đã in sâu trong trí não anh và lặp lại rất nhiều lần.
Số lần De-grade ngày càng tăng lên đối với Mizunashi Arata mà nói, lý do không phải chỉ để cứu sống cả những người bên cạnh những người thân thiết với mình, mà dần dần nó đã trở thành suy nghĩ vứt bỏ chính một phần trong con người anh.
Đã từng có một thời anh được gọi bằng cái tên “Vị vua của cái chết”
……..Và thực sự thì cũng đúng là như vậy, anh đang nắm trong tay toàn bộ quyền điều khiển sinh, sát của cái thế giới này.
Tiếp tục lặp đi lặp lại việc “De-grade” Không rõ là đã thêm mấy vạn lần như vậy trôi qua nữa rồi.
Chẳng mấy chốc trong đầu anh bắt đầu có những suy nghĩ tự thỏa hiệp với những cái chết diễn ra trước mắt. Và rồi, khi việc chỉnh sửa thất bại, vào lúc chứng kiến cái chết của những người thân thiết……
“Quả nhiên, không thể cứu sống tất cả mọi người được. Nếu như bớt đi một người thì……..”
Arata lẩm bẩm như thế đang bị ma xui quỷ khiến, nhưng bỗng nhiên đúng lúc đó, chiếc “Bút chỉnh sửa thế giới” lọt vào mắt anh. Anh bắt đầu nhớ lại về thời khắc, thời khắc mà cô gái ấy……..Lydia đã đưa nó cho anh.
Đó là lúc mà lũ quái vật trong World Odyssei tràn ra ngoài thế giới thực tại của Arata. Trong thành phố tràn ngập những đống xác người khổng lồ, vào thời khắc ấy người thiếu nữ đã hiện ra trước mắt anh.
Cô ấy……Lydia Nolan đã trao cho anh một văn tự cổ.
“Ngoài ra….đây là “Chiếc bút chỉnh sửa thế giới”. Đây là lần cuối cùng 2 ta gặp mặt, em muốn đưa chúng cho……Arata.”
“Em….”
“Lydia đã phạm phải một tội vô cùng nghiêm trọng, thế nhưng…….em muốn thay đổi thế giới này”
Lydia run rẩy và như thể sắp sửa bật khóc. Thế nhưng cô nhìn Arata mỉm cười với khuôn mặt rạng rỡ. Nhìn dáng vẻ đầy đau đớn ấy khiến trái tim Arata như nghẹn lại thế nhưng anh lại không nói gì mà chỉ im lặng chờ đợi Lydia nói.
Có lẽ anh đã hiểu được sự quyết tâm trong Lydia, anh không muốn lãng phí ý chí quyết tâm đó…….Đúng vậy, đó là những gì mà Arata đã từng cảm nhận.
“Nếu là Arata, em nghĩ rằng anh có thể phá vỡ cái vận mệnh này”
(Đúng thế vì muốn phá hủy cái vận mệnh này mà cô ấy đã trao thứ cái bút cho mình……..)
“Cái trạng thái thảm thương lúc này của mình, chắc sẽ bị Lydia coi thường mất”
Arata vững tin trở lại.
(Mình đã trở thành một thứ không còn là con người nữa ư? Vua của cái chết ư? Nực cười……..Chỉ cần….chỉ cần có thể cứu sống tất cả họ, thì có ra sao cũng được. Đây chính là thời khắc quyết định)
Mizunashi Arata tràn đầy quyết tâm, và rồi…….
“De-grade”
Một lần nữa anh lại bắt tay vào việc sửa lại thế giới.
Và rồi, không biết đã bao nhiêu tiếng như thế trôi qua……Thế nhưng lần này, Arata vẫn luôn vững tâm.
Để không làm lãng phí ý chí của Lydia, để cứu Shina, và tất cả mọi người
Chỉnh sửa lại thế giới chưa bao giờ là một điều đơn giản, điều đó đối với thời gian mà nói thì không cần phải suy nghĩ cũng có thể hiểu chắc chắn nó sẽ để lại hậu quả.
Vào đúng thời điểm tưởng chừng như đã có thể chạm đến đích, thì vào thời điểm vài năm sau trong tương lai có một sự kiện đã xảy ra. Đó là một sự kiện mà đến cả thần thánh cũng không thể dựa vào dự đoán hay kế hoạch để có thể lựa chọn hành động cho bản thân được.
(Mình lại quay trở lại về điểm xuất phát rồi sao………Biết đâu chừng vài chục năm nữa mình lại nên bắt đầu lại chăng)
Ý nghĩ đó chạy ngang qua trí não Arata, anh không hề có chút lưỡng lự nào.
“Có lẽ sẽ tốt hơn khi sửa lại vào thời điểm đó. Mình là một Programer, dù cho lũ bug được sinh ra bao nhiêu lần đi chăng nữa, mình cũng đều sẽ sửa lại”
Touyama Mai mở file [The Secret of World End] mà cô vừa mới hack được sau khi truy cập vào máy chủ của công ty Enigma.
Nội dung được chứa trong đó chính là lịch sử về hàng trăm nghìn lần thực hiện De-grade của Mizunashi Arata.
“Đây……..là?”
Đống nội dung mà Arata để lại có chút hơi quá xa rời thực tế. Mai chỉ có thể nghĩ rằng chúng là một sự trêu đùa ngu ngốc hoặc là phần bối cảnh trong game.
Sau khi đào bới rất nhiều lần log trong phần bảo vệ nghiêm mật, ngay sau khi nhận ra thứ mình tìm được từ cái lời nhắn như trò đùa kia là một file dữ liệu thế này Touyama Mai cảm thấy thất vọng.
Mặc dù nghĩ thật tẻ nhạt và nhàm chán nhưng cô vẫn tiếp tục đọc nội dung trong file. Đó là lời kể của Mizunashi Arata về cấu tạo của thế giới World Odyssei, sau khi đọc xong trang kể về quá trình sửa lại mọi thứ đến hàng vạn lần, cô mở trang tiếp theo. Tuy nhiên ngay thời khắc trang tiếp theo hiện lên, Touyama Mai bất giác rùng mình.
“Hẳn có thể cô sẽ nghĩ những điều mình vừa đọc là một câu chuyện ngu ngốc không tưởng, cô có thể ném nó vào một góc khuất trong kí ức cũng được……….
Tuy nhiên, những điều thực sự quan trọng sẽ nằm trong phần nội dung kế tiếp, vì thế hãy đọc chúng một cách thật kĩ càng, Touyama Mai”
Nhìn thấy chính tên mình được ghi trong đó khiến Mai cảm thấy hỗn loạn.
Cô tiếp tục lướt mắt theo những con chữ kế tiếp………
“Chắc hẳn cô đang cảm thấy hỗn loạn vì vừa đọc thấy tên mình được ghi trong này đúng không? Thế nhưng đừng hoảng sợ mà hãy tiếp tục đọc phần nội dung kế tiếp
Hệ thống bảo mật của Server này vô cùng nghiêm mật, thậm chí đến cả những người trong công ty Enigma cũng không thế vào được. Trên thế giới này ngoài tôi người có thể truy cập được vào đây chỉ có duy nhất 1 mình cô. Lý do là vì thứ ngôn ngữ này không phải ngôn ngữ của thế giới chúng ta…….Mà…..có lẽ nên bỏ qua chuyện đó nhỉ.
Chính vì lẽ đó cô có thể lần theo được tới đây đúng như dự tính tôi đã xây dựng. Thực sự thì khi cô nhìn những nội dung này thì có nghĩa là mọi thứ đã thành công phải không?”
“…………..”
“Hãy sử dụng chiếc Laptop mà cô nhận được từ cha mẹ và hãy tìm kiếm tôi. Tôi đoán việc đó sẽ rất đơn giản mà phải không?”
“Mizunashi Arata……anh là một nhà tiên tri…….hay là cái thứ gì vậy?”
Đối với Mai mà nói thì đây gần giống như một sự dự đoán tương lai, thậm chí anh ta đã nhìn thấy cả nỗi sợ hãi cùng sự chiến thắng của lòng hiếu kỳ trong cô. Sau đó, cô tiếp tục đọc.
“Tất cả những gì cô đọc được từ nãy đến giờ hẳn cô nghĩ chúng là những chuyện nực cười không tưởng nhỉ. Mà dù cô có suy nghĩ gì về chúng cũng không vấn đề, chỉ cần chúng có thể được lưu giữ lại trong 1 góc trong trí nhớ của cô là được. Còn từ lúc này mới thực sự là điều vô cùng quan trọng. Người có thể giải cứu tôi……không giải cứu cả thế giới này chỉ có duy nhất một mình cô, Touyama Mai”
Bỗng nhiên trên màn hình hiển thị ra 2 nút bấm [Đồng ý] và [Từ chối]
“Từ sau đây trở đi sẽ là những nội dung tối quan trọng, một khi bước vào cô sẽ không thể quay trở lại được nữa. Liệu cô đã sẵn sàng tâm lý chưa?”
Mai không chút lưỡng lự, cô nhấn vào nút [Đồng ý]