Hồi mở đầu
“Thế giới mãi mãi hòa bình là điều vọng tưởng, nó không phải một thế giới lý tưởng mà là thế giới đang trên đường bước đến hồi kết của chính nó. Nepgear, hãy nhớ lấy lời nói của ta, hòa bình mà các ngươi đang cố gắng bảo vệ chính là liều thuốc độc. Và các ngươi, CPU, chính là những mầm mống của tai họa.”
Nepgear, cô em gái bé bỏng – vị chủ nhân tương lai của Planeptune – bỗng nhớ lại lời nói nguyền rủa của Ác Linh Tội Lỗi, Arfoire, trước lúc lâm chung. Chứng kiến một Gamindustri đang dần vỡ vụn trước mắt, cô lại nhớ về Hư Không Thứ Nguyên và sự tồn tại đơn độc của nữ thần Orange Heart với cuộc chiến giằng co như vô tận. Cô em gái nhỏ nhìn thấy bản thân đang ở tại một vị thế mà khi xưa cô đã từ chối cảm thông.
“Đây là kết cục của thế giới này sao?” – Nepgear gục xuống bên cạnh cơ thể người bạn bé nhỏ đang dần tan vỡ thành vô số hạt bụi sáng hòa vào dòng khí lạnh lẽo.
Xung quanh Nepgear chỉ còn là tro tàn của một vùng đất hoang vu đầy rẫy cái chết. Thành phố Planeptune từng một thời là nơi hiện đại bậc nhất, nay hoang tàn trước sự hủy hoại khủng khiếp của chiến tranh. Cô gái thẫn thờ bước đi như cái xác vô hồn, kéo lê thanh kiếm màu tím thẫm trên con phố tiến đến kẻ ác nhân đang ngạo nghễ. Cái bóng của kẻ thủ ác lu mờ ánh trăng sáng, mặt đất nơi ả đứng là hằng hà thiết bị điện tử hư nát, thành quả công nghệ của cả vùng đất xứ sở. Kì lạ thay, dù chính là người đã gây ra cuộc chiến đẫm máu, đôi mắt của kẻ ấy lại không ngừng đổ dòng lệ xuống đôi gò má. Lưỡi kiếm đâm ra từ tay của y cũng đang khóc, nó khóc bằng giọt máu của những nạn nhân xấu số.
“Nepgear, em có nghĩ tôi là một con quái vật không?” – Kẻ ngạo mạn lên tiếng hỏi cô em gái. – “Tôi thì không nghĩ thế. Tôi nghĩ mình đang cứu lấy thế giới này, cũng như các cậu đã từng muốn cứu lấy nó khi xưa.”
“Chị **, chính chị là người đã đẩy Gamindustri vào thời kì diệt vong, chị còn dám tự nhận mình là đấng cứu thế ư?!” – Nepgear điên tiết hét to.
Thanh kiếm màu tím huyền trong tay Nepgear nổi lên những đường vân, nó tỏa ra luồng khí hắc ám từ hàng nghìn linh hồn bị nuốt chửng bên trong. Đôi mắt của cô em gái đỏ máu, tâm trí của cô bị thanh kiếm ma quỷ thao túng, chẳng khác nào một cỗ máy giết chóc ghê rợn. Nepgear gồng mình lao vào bóng đen trước mắt.
“Chị hai, Noire, Blanc, Uni và mọi người đang gào thét. Họ đang than khóc vì cái chết của họ là một trò lừa bởi chính người mà họ luôn tin yêu. Giờ đây chỉ còn hận thù sót lại!”
“Panzer Blade!”
Nhát kiếm hùng hổ bổ xuống đầu bóng đen, nó đủ mạnh để xóa bỏ tất cả các vật chất tồn tại trên đường lia của nó. Thậm chí ta có thể nghe được tiếng thét thất thanh của các linh hồn đang bị thiêu đốt thành năng lượng đen tối.
“Tôi tự hỏi ai mới thật sự là kẻ ác ở đây?” – Bóng đen buồn bã.
Sự cuồng loạn của Nepgear không cho phép cô dừng lại, người em gái đang chiến đấu với cái đầu rỗng toác, chỉ có ý niệm bạo lực còn tồn đọng trong cô. Nepgear đã thực sự đánh mất nhân tính cho thanh kiếm, hệt như năm xưa Arfoire cảnh báo.
Bóng đen không đánh trả Nepgear, ả liên tục tìm cách xoay trở trước mọi đòn tấn công liên hoàn và bằng cách này hay cách khác, ả đang gián tiếp bào mòn sức lực của một Nepgear không còn lý trí. Nhưng bỗng trong khoảnh khắc, kẻ này không đủ tinh nhạy để đoán trước đường chém thần tốc. Thế là ả buộc phải dùng hai thanh kiếm ngắn của mình chống đỡ để rồi lộ sơ hở trong động tác.
Đây cũng là lúc cô em gái sử dụng đến tuyệt kĩ tất sát, Celestial Severance.
Cả thanh kiếm trong tay cô sáng rực, hệt như nó đã được giải phóng toàn bộ năng lượng còn sót lại, mọi vong linh đang bị đốt cháy thành ngọn lửa đen rừng rực. Trước mũi kiếm, không gian bị bẻ gãy bởi sự bùng nổ năng lượng, gió bão thổi vang trời và các đám mây ti tích dường như bị hút cuộn bởi lưỡi kiếm tạo thành từng tầng xếp chồng lên nhau như chiếc hố trên không trung.
“Giải phóng toàn bộ giới hạn! Overdrive!” – Nepgear gào thét.
Một đòn chém duy nhất của thanh kiếm cắt ngang cơ thể của bóng đen. Từ đường cắt ngọt lịm, khoảng không gian phi vật chất được tạo thành bởi thanh kiếm ma quái đột ngột phản ứng dữ dội với môi trường xung quanh. Sự xung kích năng lượng bộc phát như hàng nghìn quả bom, quét sạch mọi thứ trong phạm vi bán kính của nó. Năng lượng mà thanh kiếm tích tụ đã được giải phóng hoàn toàn cùng với vô số linh hồn bên trong. Với một vụ nổ khủng khiếp như thế này, rõ ràng không thể có bất kì ai có thể sống sót được. Tuy nhiên, đó là nếu Nepgear có thể tiêu diệt được kẻ thù trước khi vụ nổ diễn ra. Chỉ chưa đến vài phần trăm giây, lờ mờ một lưỡi dao đâm thấu qua trái tim của vị nữ thần tối cao.
Điều cuối cùng mà Nepgear nhìn thấy là gương mặt rất đỗi thân quen, một người bạn mà cô vô cùng yêu quý và dòng nước mắt lăn dài trên gò má.
“Hãy yên nghỉ đi, cứu tinh của thế giới.”
NeptuniaVN
Đề nghị tuyệt đối KHÔNG sử dụng cho mục đích thương mại dưới mọi hình thức, đối với cá nhân muốn đi in đơn lẻ nhằm sưu tầm đề nghị thêm nguồn đầy đủ nhằm tôn trọng công sức của các tác giả. NeptuniaVN chỉ chịu trách nhiệm reupload lại bộ truyện.