Ngẫu Hứng Thường Nhật
Xứ sở của trò chơi, Gamindustri, đã có lịch sử hình thành qua hàng nghìn năm và cùng với đó là sự phát triển của các loại hình giải trí khác nhau qua từng thời đại. Từ thời cổ đại, khi con người chỉ vừa xuất hiện trên thế giới, họ đã sáng tạo và khai thác nhiều trò chơi giải trí bên cạnh việc lao động phát triển nền văn minh. Cũng trong lúc họ tiếp tục sáng tạo và sáng tạo, vô tình niềm tin của nhân loại vào các trò chơi đã được thế giới thực thể hóa bằng một cách nào đó. Một thực thể thần kì được sinh ra dựa trên lòng tin của con người, xuất hiện để lãnh đạo các homo luden[1] xây dựng vùng đất riêng để phục vụ những lợi ích của chính họ. Đó là những CPU, hay Console Patron Unit, họ thường được người đời gọi là các nữ thần dựa theo dáng vẻ và sự tồn tại vượt trên nhân loại tầm thường. Từ khi vị nữ thần đầu tiên gầy dựng nên đất nước Tari, đất nước hình mẫu cho toàn bộ hệ thống quốc gia tồn tại đến ngày nay, sự ảnh hưởng của các nữ thần đã trở thành một phần đặc trưng không thể thiếu của nền văn minh nhân loại tồn tại trên Gamindustri.
Tại thời đại hiện nay, Gamindustri là mái nhà của bốn quốc gia chính thức với ba nước tọa lạc trên đại lục rộng lớn, bao gồm Planeptune ở bán đảo tây, Lastation ở bán đảo đông và Lowee ở tận cùng phương bắc. Duy chỉ một quốc gia tách biệt với phần còn lại của thế giới, đó là Leanbox nằm tại vị trí đắc địa của tự nhiên, hòn đảo xanh trù phú ở phía nam thế giới, tách xa vùng lục địa bởi eo biển trung hải. Dù có chung cái nôi là nền văn minh Tari, bốn quốc gia, với sự phân cách địa lý, hình thành các giá trị văn hóa hoàn toàn riêng biệt. Như Planeptune hoặc Leanbox là những đất nước nổi bật với lối kiến trúc cách tân đến từ tương lai, Lastation lại mang hình dáng của một quốc gia phát triển công nghiệp nặng, đặc trưng là sự xuất hiện dày đặc của xí nghiệp và các ngôi nhà hộp vuông liền kề. Xa rời hướng phát triển tiên tiến của đại lục, Lowee phương bắc sở hữu dáng vẻ hoa mỹ, hồn nhiên và thơ mộng của những tòa lâu đài đạo mạo mang đậm phong cách gô-tích cổ điển.
Mỗi một quốc gia đều có hệ thống chính quyền riêng và đứng đầu là các CPU. Purple Heart của Planeptune, Black Heart của Lastation, White Heart của Lowee và Green Heart của Leanbox. Đã từng có nhiều ghi chép về tình hình căng thẳng trên đại lục trong một thời gian dài, nổi bật nhất là cuộc chiến trường kì, Đại Chiến Console, dăng dẳng suốt nhiều thế hệ. Và căn nguyên của chiến tranh đều bắt nguồn từ mâu thuẫn tranh giành tài nguyên share của các CPU. CPU vốn sinh ra từ niềm tin của con người, và họ sẽ tiếp tục sống nhờ vào năng lượng share cấu thành từ chính những niềm tin ấy. Muốn một quốc gia phát triển hùng mạnh thì bản thân CPU phải nắm giữ vai trò đầu tàu và do đó, Đại Chiến Console bùng nổ từ sự đấu tranh tranh giành tổng lượng share hữu hạn của thế giới.
Tuy nhiên, một sự biến lớn đã diễn ra khiến cuộc chiến bị gián đoạn. Có người cho rằng nó đã kết thúc hoặc chuyển sang giai đoạn rã băng. Lịch sử gọi đây là “Sự biến khủng hoảng Share”, còn với những người trong cuộc, họ gọi là sự trỗi dậy của Ác Linh Tội Lỗi Arfoire. Nhưng dù được gọi bằng cái tên nào, sự kiện đấy đã thống nhất ý chí của toàn nhân loại vào một kẻ thù chung, Arfoire và đế chế tàn bạo của ả. Liên tiếp suốt khoảng thời gian sau, ý chí của nhân loại cùng bốn CPU liên tục được kiểm tra, thử lửa bằng vô số các sự kiện từ chủ quan đến khách quan, thậm chí là mối đe dọa từ bên ngoài thế giới. Cho đến lúc này, dường như chẳng ai còn nhớ đến Đại chiến Console ngoài những dòng chữ chán ngắt trên quyển sử sách dài nghìn trang.
“Và đó cũng là phần cuối cùng của tiết học hôm nay, mọi người nhớ chuẩn bị cho bài tuần sau nhé.”
Cuối cùng thì lớp sử của Histoire cũng đã kết thúc. Chưa bao giờ, đám học sinh trong lớp lại cảm thấy chán như khi Histoire bắt đầu thao thao bất tuyệt về cái lịch sử chả mấy ai quan tâm.
“Nè, Histy, tại sao tớ lại phải tham gia lớp học này chứ hả?” – Câu phàn nàn đến từ Neptune, CPU hiện thời của Planeptune. – “Chẳng phải chính tớ đã tham gia vào gần như toàn bộ các sự kiện đó sao?”
“Đúng là vậy, Neptune ạ, nhưng đó chỉ là góc nhìn của cá nhân cậu thôi. Một nữ thần phải thấu hiểu sự kiện bằng tất cả các góc nhìn khách quan nhất–”
“Nepgear này, mình đi đâu chơi không?” – Cô nàng tráo trở lập tức quay sang rủ rê người em gái, mặc cho bài giáo huấn của Histoire.
Một buổi sáng đẹp trời không phải lúc nào cũng là dịp dễ bắt gặp vào thời điểm này trong năm, nên rõ ràng với một CPU lười biếng như Neptune thì cô sẽ luôn muốn tìm mọi cách để trốn khỏi vị hiền giả Histoire, người chịu trách nhiệm quản lý các việc trên dưới của đất nước, bao gồm cả quản lý các đời nữ thần. Theo nhận xét của Histoire, Neptune là trường hợp CPU duy nhất mà sự lười biếng của cô đạt đến quá ngưỡng khiến mọi việc nặng nhẹ đều đổ cả lên đầu của vị hiền giả, hoặc một phần nhỏ san sẻ sang cho Nepgear, cô em gái đáng yêu của bà chị nghịch ngợm.
“Tất nhiên, nhiều người từng nói Nepgear cứ như chị cả của tớ vậy. Nhưng điều đó là không đúng đâu nhé, khi thời điểm đến, tớ luôn mạnh mẽ hơn Nepgear rất nhiều ha!” – Neptune chia sẻ. – “Thôi mình đi chơi nhé, Nepgear.”
Vừa dứt lời, cô nàng nhí nhố chộp lấy cánh tay của em gái mình rồi mất thoắt khỏi lớp học trước cái lắc đầu chán nản của vị hiền giả tiên tử. Lẽ ra nếu đây là khi xưa, việc Neptune trốn tránh trách nhiệm của một nữ thần sẽ chắc chắn bị Histoire và các bạn của cô chỉ trích, thì nay, phần trách nhiệm đó đã giảm đi một nửa. Câu trả lời đến từ sự xuất hiện của một nữ thần khác thuộc Planeptune, Tennouboushi Uzume. Từ hồi kết của sự biến Đa Thứ Nguyên, Uzume đã được hồi sinh tại thế giới hiện thời và trở thành CPU song hành với Neptune. Cực chẳng đã, Uzume hoàn toàn không việc gì phải gồng gánh trách nhiệm chẳng thuộc về mình nếu không vì Neptune quá ư là biếng nhác. May thay cho đôi chị em cà tím, Uzume vừa trở về từ sau chuyến đi du ngoạn với chú cá Umio và sẵn sàng đảm nhận nhiệm vụ thay.
“Ô, Nepsy, mấy tháng rồi không gặp cậu.” – Uzume bắt gặp đôi chị em đang chạy dọc theo phía hành lang đại điện.
“Chào Uzume, lát nữa gặp nhé, bọn tớ đang hơi bận.” – Neptune chạy ngang người bạn của mình trong sự hối hả. Đến Nepgear lễ phép cũng chỉ có thể gật đầu chào khẽ.
Từ phía sau hai người, Histoire cưỡi quyển sách của cô đuổi bắt đôi chị em nhác việc. Cô vừa bay vừa thét về phía Uzume đang còn chưa hiểu sự tình.
“Uzume, phiền cậu bắt giúp hai cô nàng đó hộ tớ. Chúng nó định trốn việc nữa đấy!!”
Nghe được lời cằn nhằn của vị hiền giả, Uzume liền lập tức quay lưng đuổi theo bọn Neptune. Nhờ vóc dáng tomboy[2] và một cơ thể được rèn luyện mạnh mẽ, Uzume không mất quá nhiều thời gian để đuổi kịp đôi chị em. Song cô nhóc cà tím đã cảm nhận được trước sát khí từ người bạn đồng cấp. Phản xạ của Neptune giúp cô may mắn đỡ được đòn đấm trời giáng của Uzume bằng thanh kiếm gỗ mà cô luôn giấu trong người.
“Hyaa!”
Chấn động sinh ra thổi hai người văng ra một quãng xa.
Từ cả hai phía đối diện, Uzume kéo căng đôi găng tay màu cam đỏ của mình, trong khi Neptune bước vào tư thế chiến đấu với thanh kiếm gỗ cầm chắc trong tay.
“Mới đi chơi xa về mà cậu vẫn sung sức quá nhỉ, Uzume?” – Neptune châm chọc.
Uzume miệng cười nhe răng, khí phách đáp lời – “Cậu cũng thế, biết tớ về nên đã thủ sẵn kiếm muốn thách đấu rồi chứ gì?!”
Khoảng lặng diễn ra. Cả hai giữ yên tư thế sẵn sàng, đôi mắt láo liên quan sát và phân tích đối thủ. Âm thanh chợt trở nên yên ắng đến nỗi, tiếng nghẹn bọt ở cuống họng cũng có thể nghe rõ mồn một. Và rồi bỗng Neptune la lên “Hyaa!” rõ to. Đòn hô tấn công của cô nhóc cà tím thình lình trở thành tín hiệu khiến Uzume siết chặt nắm đấm xông vào. Nhưng có điều gì đó không ổn. Chỉ có một mình Uzume là lao đến, còn Neptune thì nở nụ cười quỷ quyệt vì đã bẫy được cô bạn mắc mưu. Neptune đâu hề có ý định tỉ thí, ngược lại, việc cô giả vờ thủ thế chỉ để dụ cho Uzume sao nhãng khỏi xung quanh. Thật sự, Neptune đã bí mật rải ba trái mìn khói trước khi nhảy ra xa trong pha đọ sức vừa rồi. Uzume không hề nhận thấy điều này, vì vậy, cô dễ dàng giẫm phải trái mìn và vô tình kích hoạt nó.
“Bùm!”
Làn khói bụi trắng tít bộc phát khiến nữ thần da cam phải dừng đòn thi triển vì sự bất ngờ, cô sớm bị kẹt lại trong màn hỏa mù. Nhân cơ hội đó, đôi chị em nhà Nep nhanh chân vọt đi mất.
“Chị hai, hình như cái chiêu vừa rồi là của anh Steamax mà?” – Nepgear vừa chạy vừa thắc mắc.
Cô nàng nữ thần lười biếng không đáp bằng lời nói, thay vào đó, Neptune khoe cho em gái mình cả cái khiên màu bạc to tướng mà chẳng biết đã giấu đâu suốt nãy giờ. Nepgear hiểu ý của chị gái mình khi nhận ra chủ nhân của chiếc khiên. Hầu hết các trang bị của Steamax như bom khói, thuốc nổ, đạn dược đều được giấu bên trong chiếc khiên này, ngoại trừ thanh kiếm đoản kiếm tanto của hắn. Lỡ mà hắn cất nó bên trong, có lẽ Neptune đã mượn luôn mất rồi.
Cuộc chạy trốn kết thúc tại khu vườn ngoại ô Planeptune, nơi được bao quanh bởi đồng cỏ xanh biêng biếc trải dài khắp ngọn đồi rộng lớn. Ngay tại phía đông của nơi này là một địa điểm rất được ưa chuộng bởi cư dân thành phố, song lại là nơi Neptune chúa ghét, đó là vườn cây cà tím. Neptune tuy có màu tóc và cách ăn mặc giống hệt quả cà tím nhưng cô lại không ưa loại thực phẩm này chút nào. Chỉ cần ngửi thấy mùi của chúng là bao tử của cô đã rộn rạo.
Tìm được gốc cây đại thụ cô đơn giữa cánh đồng cỏ, hai chị em Nep liền ngả lưng xuống bên dưới tán lá xanh trong. Bầu trời hôm nay mây nhiều giúp cho ánh nắng mặt trời đỡ gay gắt, đồng thời với làn gió thổi liu riu, rất dễ làm cho mí mắt con người ta khép lại, nữ thần cũng không phải ngoại lệ. Trước khi Neptune kịp nhận ra, cô đã gối đầu trên đùi em gái mà chìm vào giấc mộng phiêu du. Chỉ có những lúc này mới thấy, sự yên bình mới quý báu làm sao.
Nepgear vén mái tóc của người chị gái phá phách, thầm cười mỉm khi thấy vẻ ngây ngô hồn nhiên trên gương mặt một nữ thần đã từng trải qua biết bao những cuộc chiến ác liệt, cũng như nhiều biến cố xảy đến trong cuộc đời cô. Có lẽ những gì Neptune tự nhận là không ngoa. Điều khiến Neptune trở nên mạnh mẽ nhất chính là nụ cười của cô ở mọi thời điểm, dù là khi hoạn nạn hay lúc hạnh phúc.
“Trông chị hai ngủ, thật hệt như một đứa trẻ nhỏ vậy. Vẻ mặt vô ưu vô lo, nụ cười niềm nở của một giấc mơ đẹp.” – Nepgear cười, gương mặt cô tràn đầy hạnh phúc. – “Mình ước cuộc sống của mọi người sẽ mãi mãi tươi đẹp như thế này.”
Lời nguyện ước của Nepgear cũng chính là khát vọng của biết bao con người sinh sống trên Gamindustri.
Thực tế, nền hòa bình hiện tại không thật sự vững chãi như vẻ bề ngoài của nó. Đã có rất nhiều sự biến kì lạ đang âm thầm diễn ra khắp nơi trên thế giới, tuy nhiên, chúng không được thông báo ra trước công chúng. Nhằm đảm bảo vận mệnh cho một quốc gia, CPU tuyệt đối phải được duy trì bảo vệ và họ chỉ nên ra mặt một khi quốc gia thực sự lâm nguy. Do đó, nhiều nhiệm vụ được bí mật tiến hành bởi các Công Hội, họ hi vọng có thể sử dụng các đặc vụ để ngăn cản nguồn phát tai ương ngay trước khi nó kịp trở thành mối nguy.
Nội hàm nhiệm vụ do Histoire đề xuất chỉ thị IF, một trong những đặc vụ giỏi nhất của Công Hội, thâm nhập vào lâu đài LAN, mảnh đất bị nguyền rủa giữa các chiều không gian bởi nữ thần tiền nhiệm Uranus nhiều thế kỉ về trước.
“Thưa hiền giả Histoire, chúng tôi đã tiến vào được bên trong lâu đài LAN bằng thiết bị đặc biệt của người rồi.”
“Tốt lắm, IF, hãy cố gắng dùng máy dò để vẽ lại bản đồ của hầm ngục và thu thập đầy đủ các thông tin cho tôi. Tôi sẽ cần chúng để hoàn tất phân tích tín hiệu dị điểm ở đó, sớm nhất là ba ngày.” – Histoire giải thích nhiệm vụ cho IF.
Nếu như các CPU là anh hùng ngoài sáng thì IF lại là hiệp sĩ bóng đêm. Vũ khí lớn nhất của cô không phải sức mạnh thể chất mà là những thông tin cô thu thập được từ các nhiệm vụ được giao.
“Theo như những thông tin từng được ghi chép thì khu vực này đầy rẫy bọn quái vật nguy hiểm, nhất là lũ Dogoo Đặc Biệt và Nhện Độc Nguy Hiểm, mọi người cẩn thận. Nhiệm vụ của chúng ta là thu thập thông tin, hãy giảm tỉ lệ giao chiến ở mức thấp nhất.” – IF căn dặn những đồng đội của mình.
Lâu đài LAN là một hầm ngục rất nguy hiểm mà ngay cả các nữ thần đều phải dè chừng nó phần nào. Các loài sinh vật đặc dị cư trú trong tòa lâu đài bị nhốt kín giữa các chiều không gian khiến chúng dần nhiễm độc của thời – không và tiến hóa một cách đáng sợ. Các thông tin từng được thu thập ở đây không còn chính xác nữa, nhất là sau khi Cực Hạn Thứ Nguyên bị tái cấu trúc bởi Kurome, bản ngã đen tối của Uzume. Không ai biết bên trong nó có gì, song tín hiệu của dị điểm phát ra từ đây là vô cùng rõ ràng.
Lại nói đến dị điểm, thuật ngữ này dùng để ám chỉ các điểm cấu trúc của chiều không gian bị đứt gãy. Những đứt gãy này có thể dẫn thẳng đến hư không, hoặc sẽ kết nối với các chiều không gian khác và gián tiếp đưa nhiều năng lượng xấu đến với Gamindustri hiện tại. Do đó, các dị điểm cần phải được phân tích và vá kín trước khi có tác hại xảy ra.
“Được rồi, theo như bản đồ cũ, chúng ta sẽ men theo gờ tường. Nơi này là ổ của Nhện Độc, chúng rất nguy hiểm nhưng hầu hết đều bị mù vì môi trường xung quanh không có ánh sáng. Mọi người hãy cẩn trọng bước chân của mình, tránh tác động đến chúng.”
Giải thích xong với các đồng đội, IF tiên phong bước vào cái ổ nhền nhện đáng sợ. Trên mặt đất là hằng hà sa số những bẫy tơ giăng kín màu trắng xám, chúng rất dễ quấn vào chân dẫn đến té ngã, gây kinh động đến bọn quái vật đang ngủ yên. Ngoài ra, những cái vỏ trứng nhện rải rác cũng có thể tạo ra tiếng động đủ nguy hại. Nữ đặc vụ rất cẩn trọng trong từng bước đi, cô lựa các vị trí thưa tơ mà di chuyển và chú ý từng cái kén một. Những đồng đội khác cũng noi theo IF mà bước dần qua ổ tơ nhện. Duy chỉ trường hợp của cô thiếu nữ ở cuối hàng, ngay lúc cô vừa bước qua thì cái trứng nhện bỗng nhiên nở bất thình lình. Suýt chút nữa cô đã la toáng lên nếu không nhờ IF kịp thời đưa tay che kín miệng lại.
Trên đường tiến đến nơi sâu nhất của lâu đài LAN, nhóm khảo sát của IF ghi chép được khá nhiều dữ liệu quan trọng, nhất là về sự đột biến của Dogoo so với các chủng Dogoo bên ngoài tự nhiên. Đối chiếu với tài liệu cũ được giữ trong đại thư viện, cấu trúc hình hài của lâu đài LAN không thực sự đổi khác so với trước khi thứ nguyên bị tái cơ cấu. Các điểm hư tổn, hình dáng và miêu tả vẫn tương tự, hoặc nếu có sai khác thì vẫn không đáng kể.
Điểm đặc trưng của tòa lâu đài này nằm ở cấu trúc kì lạ của nó. Tuy là một lâu đài rộng lớn nhưng nó lại không có các sảnh nối và hành lang, tất cả căn phòng đều được liên kết với nhau. Đường duy nhất để đi từ cửa chính đến tận cùng của lâu đài là buộc băng qua các phòng trung gian, từ đó khiến việc di chuyển càng khó khăn hơn vì nhiều căn phòng là nơi đóng quân, ổ sinh sống của nhiều loài sinh vật nguy hiểm.
Dù trải qua một chút khó khăn, IF cùng đồng đội của mình vẫn lành lặn vượt qua lũ quái vật bình an nhờ vào kỹ thuật thâm nhập tài tình của cô chỉ huy tiểu đội. Trước mặt cả nhóm lúc này là cánh cửa to lớn dẫn vào bên trong căn phòng cuối cùng của tòa lâu đài. Dựa trên hoa văn và tình trạng của chiếc cửa gỗ, cũng phải chừng hơn trăm năm tuổi. Ở đây, mật độ oxy tương đối thấp nên các vật liệu đều được bảo quản tốt hơn ở điều kiện bình thường, tuy nhiên, vẫn đủ để con người hô hấp được trong vài giờ.
“Chỉ huy IF, chúng tôi đã dùng máy dò nhiệt và không phát hiện bất kì sự sống nào bên kia cánh cửa.” – Một người lính báo cáo.
“Được rồi, cánh cửa này sẽ gây tiếng động khá ồn khi mở rộng. Chúng ta sẽ cần hai người phụ trách mở hé cửa cho nhóm đi qua, đồng thời ở lại giữ chặt cánh cửa, không cho nó tự động khép lại. Ba người còn lại theo tôi vào bên trong, chúng ta sẽ thu thập các dữ liệu và mẫu vật về cho hiền giả Histoire.”
Hoàn tất việc phân công vai trò, tiểu đội lập tức tiến hành theo sự điều phối của chỉ huy.
Bên trong kì thực có kích thước to gấp nhiều lần những phòng ốc dọc theo đường đi, nhất là mái vòm khổng lồ phía trên cao. Xung quanh các góc cạnh của căn phòng là rương, hòm tủ được chồng chất lên nhau. Nhóm khảo sát đã tìm tòi ở các khu vực này và phát hiện được một số mẫu vật cần thiết cho công tác nghiên cứu. Riêng IF bị thu hút bởi số những sợi dây leo cuốn lại thành hình dáng cái vỏ kiếm ở bức tường đối diện cửa ra vào.
“Hẳn phải từng có một thanh kiếm hay cái gì đó đây nhỉ?” – IF tự vấn trước hiện tượng kì lạ. – “Có lẽ mình nên thử dò bằng máy quét xem sao.”
Kết quả trên máy quét khiến IF cảm thấy càng ngờ vực hơn. Vết tích của sự chuyển dời không gian đang ở đây, bằng chứng là các thông số không gian ở vị trí này vô cùng bất ổn định, chúng biến thiên liên tục qua mỗi giây. “Bingo!”, lời nói mừng rỡ của IF, cô đã phát hiện ra dị điểm không gian. Tiếp theo là thu hoạch dữ liệu về nó và truyền lại cho Histoire thông qua đường sóng trên bộ thu phát cô mang theo.
“Reng Reng!!”
Đột ngột tiếng chuông điện thoại của IF reo lên ầm ĩ. Tiếng chuông này làm cô chỉ huy giật mình ngã sóng soài. Tưởng gì ghê gớm lắm, hóa ra đó là một cuộc gọi từ cô CPU lười biếng vừa tỉnh giấc sau giấc ngủ thoải mái.
“IF ơi! Cậu đang ở đâu vậy cà, tớ chán quá àààààààà—”
“NEPTUNE!! Cậu có thể chọn thời điểm nào thích hợp hơn để gọi cho tớ không hả?!” – IF tức giận rủa một tràng không ngừng nghỉ.
“Ây da, IF giận lên rồi kìa. Thôi mà, thôi mà, tớ sẽ mua pudding xin lỗi nhé.”
“Tớ không có giận gì hết, nhưng cậu đừng có gọi cho tớ bất thình lình như vậy chứ, tớ đang đi làm nhiệm vụ cơ mà!”
Nói rồi IF đóng nắp luôn cái điện thoại màu hồng của mình mà không đợi cho Neptune có cơ hội kéo dài cuộc hội thoại qua những trò đùa nhạt nhẽo. Quay lại với công việc, IF chợt nhận ra những đặc vụ xung quanh cô đang tỏ ra sợ hãi một cái gì đó, họ đi lùi lại gần cửa và liên tục chỉ trỏ về phía của cô. Cho đến khi một người la toáng lên.
“Chỉ huy, đằng sau cô kìa!”
Đáp lại lời hô hoán là tiếng gầm gừ và đống nước dãi axit rơi lỏm tỏm đốt cháy nền nhà. IF dần ngộ ra thứ gì đó sau lưng, lẽ ra cô sẽ phải chạy ngay lập tức đến chỗ những người bạn của mình, nhưng không, IF đang bị sự tò mò quyến rũ, nó ép cô phải bằng mọi giá xoay người nhìn con quái vật.
“Những cảnh quay lại nhìn quái vật sẽ là Death Flag đó, IF.” – Giọng của Neptune châm chọc qua cái điện thoại vẫn chưa ngắt kết nối.
“Woa, một con nhện khổng lồ, còn có nanh độc và nước dãi axit nữa chứ.” – IF nghía đôi mắt của mình về phía sau, trước khi cô bỏ chạy thục mạng mà bỏ quên luôn cái bộ thu phát to tướng phía sau. – “Ahhhhhh, chuồn mau!”
Các đồng đội nghe được lời báo liền bỏ chạy liên hồi, còn hai người giữ cửa canh lúc IF xông qua khe hở thì liền đóng kín, nhốt con quái vật lại bên trong. Hai người này còn cố gắng áp sát cơ thể vào cánh cửa để cố gắng chống đỡ con quái.
“Hai người này làm cái gì thế hả, mấy ông bà chỉ bằng cái móng chân của nó thì định chắn thế quái nào chứ?!” – Cô chỉ huy điên tiết vỗ mạnh vào đầu hai người lính và thúc họ tháo chạy thật nhanh.
IF nghĩ đến khả năng con quái vật sẽ thoát khỏi hầm ngục và xông ra thế giới bên ngoài nếu cứ đà này, cô cần liên lạc với Histoire để triệu gọi viện binh. Ngặt nỗi, do chạy bán sống bán chết nên cô vứt luôn cái bộ thu phát tín hiệu ở bên trong phòng rương. Thứ duy nhất có thể liên lạc ra bên ngoài vào lúc này là cái điện thoại mà cô tự đặt tên “IF Mate Rose Pink” và số liên lạc gần nhất cô có thể gọi, mỉa mai thay, lại là Neptune.
“Alo alo, dịch vụ tổng đài của Nep Station xin nghe. Nếu bạn là độc giả muốn ủng hộ nữ thần Purple Heart xinh đẹp thì hãy bấm phím 1, còn nếu bạn muốn cung cấp thông tin cho nhật báo Nep Nep uy tín thì xin hãy đến tòa soạn gần nhất—”
“NEPTUNE, CẬU THÔI NGAY CÁI TRÒ ĐÙA ĐÓ ĐƯỢC KHÔNG HẢ?!” – IF lớn tiếng quát tháo nhưng cô nhận biết là mình cần tiết kiệm sức để chạy hơn là bị kích động bởi Neptune. – “Cậu mau cầm cái điện thoại %&#^ của mình về đưa cho hiền giả Histoire hộ tớ đi, đang nguy cấp lắm!”
“Ối ối, IF, mặc dù đây là doujinshi của thằng cha tác giả ất ơ nào đó nhưng sẽ vẫn có độc giả theo dõi đấy, cậu cẩn thận lời lẽ của mình đi chứ. Vả lại, tớ đang chạy trốn Histy mà, làm sao có thể ló mặt quay về đưa cái điện thoại cơ chứ…”
IF gào lên, khuôn mặt cô nóng đỏ đến độ hù dọa được bọn quái thú nhỏ sợ hãi. – “Đ-Ư-A C-Á-I Đ-I-Ệ-N T-H-O-Ạ-I C-H-O H-I-S-T-O-I-R-E N-G-A-Y!!!!!!!!!”
Đến nước này thì cô nữ thần cũng bị IF hét cho hú vía, khiến cô phải lập tức ngồi dậy “Dạ vâng!” thật lớn rồi ba chân bốn cẳng chạy về đại điện.
Một lúc sau.
“Xin chào, Histoire, đại diện của đại điện, người canh gi—”
“Sao mấy người ai cũng dài dòng văn tự cả—” – Trong một khoảnh khắc ngắn, IF ngộ ra mình đã lỡ lời với sếp lớn. – “A, xin lỗi, hiền giả Histoire, tôi đang hơi bực mình quá. Tình hình đang ở mức Mã Vàng, xin người hãy gửi viện quân đến tọa độ X274 Y853 đi ạ, là một CPU thì càng tốt!”
Tin báo của IF dường như rất nghiêm trọng và cả sở Công Hội đều nhận thức được điều đó. Người xung phong đầu tiên chính là Neptune với sự hăng hái đến điều, tuy nhiên, CPU chính thức là bước giải pháp cuối cùng nên Histoire không chấp nhận quyết định của cô nhóc, ngược lại, vị hiền giả tin giao nhiệm vụ cho Uzume.
“Chậc, Uzume lại chiếm hết trò vui rồi…” – Neptune phàn nàn với đôi má phồng to.
“Ai bảo cậu lo trốn đi chơi làm gì, đây là lượt làm việc của tớ rồi nhé. Uzume sẽ không chịu bỏ qua cơ hội thể hiện khí phách của mình đâu!!”
Vừa dứt lời, Uzume cười nhe răng rồi mất bóng khỏi phòng. Neptune tỏ ra buồn bã vì không được chung vui. Nữ hiền giả thấy thế cũng định nói vài câu an ủi, song cô lại bị gián đoạn bởi cú điện thoại tiếp theo của IF.
Quay lại với tình hình ở lâu đài LAN, cả nhóm của IF đang chạy điên cuồng trước sự rượt đuổi hùng hổ của con nhện khổng lồ. Con quái vật này rất bạo tàn, nó phá nát mọi bức tường gạch cản đường chạy, thậm chí là đè bẹp mọi sinh vật dưới đôi chân đầy lông, kể cả có là đồng loại nhỏ nhắn. Nó vừa đuổi theo vừa phun chất nhờn axit về phía con mồi, đồng thời gào lên tiếng la hét inh ỏi điếc tai hòng bẻ gãy ý chí đối phương.
Ra đến đại sảnh, một thành viên nọ của nhóm chợt nảy ra ý tưởng đột xuất, cô tính đến việc dụ cho con quái vật húc vào cây cột trụ chống đỡ tòa nhà. Cô quyết định tách khỏi nhóm, việc làm này khiến IF ngạc nhiên. Kế hoạch đầu tiên của cô gái sẽ là đánh lạc hướng con quái vật để nó bám dí mình thay vì các thành viên khác, và dụng cụ sẽ giúp cô thực hiện điều đó là khẩu súng phóng lựu cầm tay. Nhện khổng lồ suy cho cùng chỉ là một loài động vật bậc thấp, chúng sẽ ưu tiên tấn công bất cứ thứ gì gây nguy hại cho chúng trước.
“Phụt, đùng!”
Tiếng nổ vang vọng khắp không gian kín của khu đại sảnh lâu đài, cả một quả đạn nổ đã xé nát một bên mắt của con nhện. Nó đau đớn rống lên một hồi to rồi dừng cuộc truy sát. Con quái vật chuyển đổi mục tiêu sang kẻ gây hại cho nó, đúng như kế hoạch của cô thành viên nọ. Cô nhanh chóng nạp tiếp quả đạn thứ hai, tức thì cho khai hỏa phá đổ cái cột trụ đối diện. Cùng lúc đó, con quái vật vồ đến cô, kích cỡ quá khổ của nó va vào cây cột trụ còn lại. Mất đi hai chân chống đỡ, cả tầng mái của đại sảnh lung lay rồi bỗng chốc đổ ào xuống đầu hai nạn nhân.
“Nắm lấy tay tôi!”
Đột ngột từ đằng xa, IF với chiếc mô-tô của mình tông ngã cánh cổng chính. Cô thành viên nhìn thấy mừng rỡ, cô đứng dậy chạy thật nhanh trước khi dụng sức ném mình đến phía IF đang đánh một vòng quay đầu. Trong gang tấc, tòa nhà đổ sập xuống vừa lúc IF kịp phóng xe ra khỏi đó. Khuôn mặt của cô gái thở phào nhẹ nhõm dù bị người chỉ huy của mình trách phạt. Song dường như con quái vật chưa thể bỏ cuộc dễ dàng như vậy, nó vẫn còn đứng vững trên đống đổ nát, bất chấp cơ thể bị giày xéo bởi vô số những mảnh gạch vụn bén cạnh. Không những chẳng yếu đi, con quái càng trở nên điên tiết vì bị con mồi cho sa bẫy.
Thoát ra được thế giới bên ngoài đồng nghĩa là không còn chướng ngại vật trên đường nữa, con nhện khổng lồ thoải mái vươn thẳng cái chân nhọn hoắt của nó mà chạy bám theo cả bọn. Tốc độ của nó thật kinh khủng, chỉ trong phút chốc đã gần như bắt kịp đoàn xe đang đạp đầy số ga.
Cả vùng đồng bằng cỏ xanh đang bị con quái cày nát bằng cái chân trông như mỏ cày của nó. Nó cứ chạy đùng đùng qua các hàng cây ven đường, để lại cảnh sắc đìu hiu xấu xí. Chẳng những thế, tiếng gào thét của nó cũng kinh động đến các sinh vật khác. Thường thì lẽ ra vùng này sẽ có rất nhiều Dogoo sinh sống hay ít nhất là lũ thỏ và cá cạn, nhưng từ khi tiếng gầm gừ của con quái vật phát ra từ bên trong tòa lâu đài, lũ sinh vật này đã rút hết về tổ.
IF, trong lúc cố gắng cầm chắc tay ga, rút cái máy định vị bản đồ quẳng ra phía sau cho cô thành viên ban nãy. Cô thông báo với IF rằng họ đang ở vị trí X191 Y856, nghĩa là không cách quá xa so với điểm hẹn, có thể tính toán của IF là đúng khi đã đặt vị trí điểm tiếp viện cho Histoire.
Tại Planeptune, vệ binh quốc gia đã thiết lập một vành đai phòng ngự lớn ở rìa đông thành phố, trực tiếp bố trí quân sự là B-Sha, thống lĩnh đội cường vệ. Tình hình được nêu trong thông báo của IF là Mã Vàng, nói cách khác là tình hình nguy hiểm ở mức có thể gây hại đến an toàn của thành phố. Bầu trời vùng ngoại ô đang được đảm bảo an toàn tuyệt đối bởi CPU Orange Heart. Từ trên không trung, cô có thể nhìn toàn cảnh vùng đất.
Điện thoại của IF đang run lên.
“Chị IF, có nghe rõ không? Orange Heart đây, em đang ở phía trên chị đấy.”
“Tốt lắm, xuống đây đi nào!” – IF cười nhếch mép, cô đạp chân thắng, kéo lê chiếc xe của mình trên đất tạo ra màn bụi mùi tín hiệu cho CPU phía trên cao. – “Hàng đến rồi!”
Con quái vật đã bắt kịp chiếc xe của cô chỉ huy, nó gầm lên rồi lập tức nhấc cả cơ thể lên cao cùng cặp chân dài ngoằn chuẩn bị dậm xuống IF và cô gái thành viên.
“AAAAA!!” – Orange Heart sử dụng tiếng la của mình được khuếch đại gấp nhiều lần qua chiếc loa tay, vũ khí đặc dụng của cô.
Âm thanh phát ra từ chiếc loa trở thành luồng sóng xung kích đập thẳng vào con quái vật đang giơ nanh vuốt. Con nhện độc đang chỉ đứng bằng vài cái chân sau của nó, khi trúng đòn tấn công trực diện của cô CPU Cam thì liền bị đẩy ngã sóng soài. Áp lực từ cái cơ thể đồ sộ của nó đổ xuống gây chấn động lớn cho cả một khu vực, đất đá rung chuyển dữ dội.
“Orange Heart, cẩn thận đi nào! Bọn tôi mới là người phải dọn hậu kì đấy!” – IF phàn nàn qua điện thoại.
Orange Heart bỏ ngoài tai những gì IF căn dặn, sức nóng của trận chiến đã kéo cô vào. Uzume hay ở dạng nữ thần của cô là Orange Heart đều có tính tình rất nóng nảy và bộc trực, do đó, khi chiến đấu, cô thường không nương tay và vung hết sức mình đến khi đối thủ không thể chống trả nữa. Vì thế, cô liền không do dự nện thẳng một đòn chiêu vào con nhện trước khi nó kịp trở mình.
“Dream Smash Fist!”
Share được chuyển hóa thành năng lượng vật chất bao quanh nắm tay của Uzume như cái mũi khoan màu đỏ cam. Chiếc mũi khoan này đâm phập vào phần thịt mềm ở lưng giữa của con quái vật, mũi nhọn tiếp tục xoay mạnh khiến cho con quái đau đớn gầm lên. Chưa dừng lại, Orange Heart sử dụng đến đòn chiêu Dream Combo với liên hoàn những cú đấm được năng lượng share gia cường. Vừa đấm, miệng Orange Heart vừa hô “Ora Ora Ora!” với nhuệ khí ngất ngưỡng.
Tưởng chừng như lợi thế đã thuộc về Orange Heart thì bỗng nhiên khi đòn đấm của cô xuyên qua được lớp thịt cứng, máu của con quái vật phún lên cơ thể cô. Nó là thứ chất lỏng ăn mòn. Tuy nhiên, nhờ có cơ thể là nữ thần nên Orange Heart không chịu thương tổn, chỉ có bộ quần áo của cô là bị thứ chất lỏng làm tan chảy.
“Cái gì thế này?” – Orange Heart bất ngờ thốt lên.
Suy cho cùng, nữ thần cũng là nữ giới và họ không bao giờ chịu để cơ thể của mình bị phô bày trần trụi dù ở bất kể tình huống nào. Chính vì thế, tốc độ công kích của Orange Heart bị trật nhịp và cô đành buộc lòng rút ra xa khỏi con quái vật để hóa lại thành Uzume của bình thường. Khi quay trở về dạng người thì tất yếu, sức mạnh của CPU sẽ bị thuyên giảm đi tương đối nhưng bù lại là quần áo được phục hồi.
“Uzume, em có sao không?” – IF lo lắng chạy đến bên cạnh.
Lúc này, IF nhìn thấy đôi mắt đang cháy bỏng của Uzume sáng lên như ngọn lửa giữa đêm khuya. Nắm tay của nữ thần chưa bao giờ siết chặt hơn thế, hơn cả thời điểm cô chiến đấu với đối thủ truyền kiếp, Kurome. “Đây là một sự nhục nhã!”, Uzume thét lên, “Dám làm Uzume phải chịu xấu hổ như vậy, ta sẽ băm vằm ngươi, con quái vật kia!”
“Khoan đã Uzume, em không ở dạng HDD[3] thì làm sao đánh bại được nó cơ chứ?” – IF tỏ ra quan ngại trước lời thách thức của Uzume.
“Chị quên em đâu phải chỉ có một mình cơ chứ.”
Con quái vật đã có thời gian để trở về tư thế tấn công của nó. Bản thân con quái cũng muốn đáp trả Uzume vì những gì cô đã làm với nó, tiếng gầm vang trời là bằng chứng.
“Thiên Đường Umio!!” – Uzume xuất chiêu.
Tay cô CPU chỉ thẳng lên trời, nơi thiên đường phía trên xa thẳm. Con quái vật lao lên với tốc độ tối đa và cái mồm nhỏ axit xanh rờn, nó đang chuẩn bị xổ chúng vào hai cô gái. Đột ngột, từ không trung, những cái bóng lao xuống với tốc độ thần sầu xuyên qua tầng mây dày. Thật thú vị! Đó là chú cá Umio và vô số bản thể của nó. Chúng gắn trên mình quả ngư lôi thu nhỏ và lao thẳng vào con quái vật. Số ngư lôi chứa hàng trăm ký thuốc nổ va chạm vào phần thịt da của con nhện, thình lình, xé nát nó ra bằng vụ nổ lớn.
Dẫu bị thương tích nặng nề, con nhện căm thù Uzume đến độ nó vẫn tiếp tục lê lết tấm thân nứt vỡ của mình mà lao đến giơ nanh vuốt tấn công. Đây không phải là điều Uzume suy đoán vì Thiên Đường Umio là đòn cô dự tính sẽ tiêu diệt được con quái. Nhận thấy tính toán của mình đã sai và nguy hiểm đang cận kề, cô xoay lưng về con quái và ôm chặt lấy IF. Uzume cho rằng cơ thể CPU của cô sẽ chịu nổi thương tích nhưng IF là con người và cần được bảo vệ bởi cô.
Trong khoảnh lặng, thời gian dường như bị đóng băng, từng nhịp tim đánh trống trong lòng ngực.
“Victory Slash!!”
Không báo trước, cái bóng đen lướt qua thân thể đồ sộ của con quái và tiếp đất ngay trước Uzume. Âm thanh của tiếng thịt da vỡ nát vang lên, con quái bị lưỡi kiếm cắt ngọt theo hình chữ V, lần này nó không thể sống sót nổi nữa.
“Ôi cha cha, Uzume ơi, cậu giành việc với tớ mà lại thành ra thế này à?”
Vị cứu tinh đó là Neptune, à không, đúng hơn là Purple Heart. Có vẻ như cô có linh cảm xấu nên đã biến thân HDD đến ứng cứu, hoặc chỉ là phút ngẫu hứng chán nản của Neptune. Dù gì thì gì, cô CPU “đích thực” đã cho hai người bạn của mình một phen hú vía.
“Và đó chính xác là những gì đã diễn ra…” – Neptune vỗ ngực tự nhận những công lao của bản thân.
“Này, Nepsy, cậu đừng làm ra vẻ như tự mình cậu đánh bại nó nhé, Uzume cũng đã làm nó yếu đi rất nhiều trước đó rồi chứ!!” – Uzume nổi đóa vì bị cô bạn lười biếng cướp mất hào quang vào phút chót.
Vậy là Neptune và Uzume lại diễn ra một cuộc cự cãi khác, nó mang đến tiếng cười cho những người xung quanh căn phòng đại điện. Ngay cả đến IF đang băng bó cái chân vì vết thương từ cú thắng xe đầy mạo hiểm hòng tạo màn khói tín hiệu cho Uzume khi trước, cũng phải phì cười trước màn kịch vui nhộn của hai vị nữ thần. Cũng phải nói rằng, nhờ vào kỹ năng sơ cứu rất điêu luyện của nữ bác sĩ Compa mà nàng đặc vụ IF mới không bị thương nặng thêm.
Histoire không tham gia vào cuộc trò chuyện sôi nổi, thay vào đó, hiền giả của Planeptune đang bận cùng các nhà khoa học khác nghiên cứu dị điểm kì lạ bên trong lâu đài LAN thông qua các số liệu kỹ thuật mà IF mang về cùng số mẫu vật thu thập được trong quá trình khảo sát. Nữ hiền giả xác định dị điểm này là vết nứt không gian, nhưng không chỉ đơn thuần có như thế. Theo thuyết đa vũ trụ, mỗi vũ trụ hay chiều không gian thứ nguyên đều sở hữu một nguồn năng lượng vật chất nhất định tuần hoàn bên trong nó, khi xảy ra bất kì sự thất thoát ở mức độ nào đó sẽ gây ra hiện tượng đứt gãy thứ nguyên, nói cách khác thì tại dị điểm được IF phát hiện đã xảy ra sự hoán dịch năng lượng giữa hai chiều không gian với nhau. Và nguồn năng lượng này phải đủ lớn để phát ra sóng đứt gãy mạnh cho máy dò phát hiện. Histoire lo ngại về thứ đã bị đánh cắp khỏi thế giới hiện tại.
Quay lại với nhóm Neptune cùng những người bạn. So với ngày xảy ra cuộc giao tranh với con quái vật nhện khổng lồ là hơn một tuần rồi và hầu hết tất cả đều dần bình phục. IF cũng đã được tháo băng và sớm quay lại với công việc, mặc dù cô luôn than trách đòi được nghỉ phép nhiều hơn.
Như thường lệ, người lo lắng giải quyết các công vụ ở Planeptune vẫn là Histoire và Uzume, trong khi chị em Neptune và Nepgear được tự do rong ruổi khắp các ngõ ngách của đất nước, với cái lý do hết sức ngây ngô là đi tuần tra đường phố. Không biết hai chị em đã bắt được bao nhiêu tên trộm vặt, du đãng hay lũ tệ nạn, nhưng hầu hết khoảng thời gian trong ngày của Neptune được dành cho việc ăn uống, dạo chơi và cuối cùng là tìm một gốc cây đánh giấc ngon. Ở phía đối lập, Nepgear có vẻ hoàn thành bổn phận của mình tốt hơn khi cô thực sự có đi tuần tra kĩ càng rồi hẳn mới tự thưởng cho mình vài giờ bám dính vào các tiệm đồ điện tử, lắp ráp robot.
“Ô, chẳng phải Nepgear đấy sao?!” – Có giọng nói gọi từ bên ngoài căn tiệm ở ngã tư đường.
“Giọng nói này là…?” – Cô có vẻ còn đang cố lục trong ký ức của mình. – “À, Uni!”
Quay mặt lại về phía giọng nói, hóa ra đó là hai chị em Noire và Uni của Lastation đến thăm Planeptune. Họ thường đến đây không báo trước nên việc tình cờ gặp mặt trên đường phố cũng không phải điều gì quá bất thường.
Uni và Nepgear vốn dĩ là hai người bạn rất thân thiết, giống như chị gái của họ là Noire và Neptune vậy, thành ra khi gặp nhau là cả hai lại quấn quýt dữ lắm. Cũng như Nepgear có sở thích đam mê với công nghệ và máy móc thì Uni lại cực kỳ thích thú với súng ống và đạn dược, nhưng để chiều bạn thì cả hai đều thường san sẻ và lắng nghe sở thích của nhau. Rất dễ tưởng nhầm họ là đôi chị em ruột thịt hơn là những người chị thật sự của họ.
“Uni này, anh Steamax còn ở Lastation không thế?” – Nepgear hỏi.
“Ảnh có việc trở về tổng bộ rồi. Tớ hiểu ý tưởng của cậu lắm nhé nhưng câu trả lời vẫn là không. Steamax là công dân của Lastation. Thân là ứng viên CPU, tớ phải bảo vệ anh ấy, cậu đừng hòng tháo dỡ tay ninja người máy đó nhé.” – Uni lên tiếng nhắc nhớ vì cô hiểu rõ cô bạn của mình đang rất muốn được “nghiên cứu” anh chàng người máy ninja kia. – “Mặc dù tớ rất muốn tống khứ hắn đấy…”
Nepgear quay sang chú ý đến Noire, cô em chợt nhận ra sự thất lễ của mình vì chưa có câu chào tử tế đối với vị CPU của quốc gia lân cận.
“À, em xin lỗi vì sự thiếu lịch sự của mình. Chào buổi sáng ạ, Chị Noire.” – Nepgear cúi đầu lễ phép.
“Đừng nói vậy chứ, Nepgear, chúng ta đã thân nhau lắm rồi mà.” – Noire cười duyên như lời chào đáp trả. Xong, Noire bắt đầu nhìn qua lại như đang tìm kiếm ai đó. – “Neptune đâu rồi nhỉ?”
“Chị hai với em vừa tách nhau sau khi hoàn thành việc tuần tra nên em không biết chị ấy hiện tại đang ở đâu nữa ạ. Hay là em đưa chị về đại điện, chị Uzume và Histoire đều đang ở đó đấy ạ.”
Noire nghĩ ngợi một lúc rồi đồng ý đi cùng Nepgear, cô vẫn cố gắng châm chọc một câu. “Chẳng phải hai người họ luôn ở đại điện sao?”
Nepgear đành cười trừ, cô hiểu rõ, đáng lẽ Neptune phải là người ở vị trí đó chứ không phải bị thay thế bởi bất cứ ai khác.
Trên đường trở về đại điện trung tâm ở Planeptune, nhóm Noire và Uni có trùng hợp gặp mặt với B-Sha. Họ chào nhau và hỏi thăm sức khỏe của K-Sha ở Lastation, Noire phàn nàn về tính cách sớm nắng chiều mưa và tính hay ghen tuông của K-Sha khiến nhiều lúc vị nữ thần Black Heart điên đầu vì phải giải quyết rắc rối tình cảm. Dẫu vậy, cũng như các Thủ Lĩnh Vàng, danh hiệu dành cho những vị chủ cũ của các quốc gia trong dòng thời gian bị đảo ngược bởi Kurome, họ luôn tận tụy và sẵn sàng cống hiến toàn bộ sức lực để phục vụ nữ thần và lợi ích cao cả của quốc gia.
Noire vẫn không tiếc lời khen ngợi sự hiện đại cách tân của Planeptune và vẻ nguy nga của đại điện cao chọc trời, ngôi nhà của các đời nữ thần đất nước viễn tây. Nữ thần của Lastation khẳng định quốc gia của cô đang trải qua giai đoạn công nghiệp hóa và sẽ sớm đánh bại quốc gia nghìn năm tuổi này tại trường kinh tế và vị thế tương lai trên lục địa. Theo Noire thì Neptune chính là nguyên do làm cho Planeptune đình trệ phát triển trong nhiều năm, mặc dù cô không hề phủ nhận lòng dũng cảm và công lao của Neptune trong vô số cuộc chiến vừa qua.
“Còn đỡ hơn ai đó tự kiêu để rồi lúc nào cũng cô đơn không có người bạn nào cả đấy. Chưa kể lại có tính giận dai nữa chứ, spoil chút game mà cũng dỗi người ta đến cả tuần không chịu dứt nữa. Chẳng hiểu sao người hâm mộ cứ bình chọn cậu trở thành nhân vật được yêu thích nhất chứ, lại còn có cả tựa game và thế giới riêng nữa.” – Neptune cằn nhằn khi thấy Noire bước vào đại điện của mình. – “Ngoài ra, cho những ai chưa biết mình đang nói gì, đây là CPU Black Heart, người đứng đầu đất nước Lastation. Tên thường nhật của cậu ấy là Noire, và cậu ấy là một người cô độc lắm.”
“CÔ ĐỘC CÁI ĐẦU CẬU ĐẤY, NEPTUNE!!” – Noire tức giận thét lên từ khi mới vào cổng.
Neptune đáp lại bằng nụ cười thờ ơ càng khiến Noire tức hơn, nhưng phẩm giá của CPU không cho phép cô thể hiện quá nhiều cảm xúc, nhất là khi xung quanh cô còn người em gái luôn hết mực ngưỡng mộ chị gái.
“Cô Noire đến đây có việc gì không ạ?” – Histoire vẫn với nét đạo mạo thường thấy, bay ra trên quyển sách ma thuật từ thư phòng.
“Cũng không hẳn là việc gì quan trọng lắm, nhưng sắp tới có một lễ hội lớn, tôi muốn đến để nhắc nhở Neptune phòng khi cậu ấy quên.”
Noire đưa một tờ bướm cho Histoire và vài tờ còn lại cho Neptune và Uzume vừa mới vào từ cửa chính.
“Chào, Noire, ủa cái gì đây? Cuộc Thi Tứ Nữ Thần?” – Uzume đọc sơ tờ bướm và tỏ rõ sự thắc mắc.
“Đúng như cái tên, Cuộc Thi Tứ Nữ Thần là sự kiện lễ hội được tổ chức mỗi nửa thế kỷ một lần để chọn ra quốc gia nào là hùng mạnh nhất trong các quốc gia. Tuy nhiên, đó là thời còn diễn ra Đại Chiến Console. Hiện tại thì với đề xuất của Blanc, chúng ta sẽ nhân dịp này thắt chặt tình cảm hữu nghị giữa các quốc gia hơn.”
“Quả nhiên là Blanc, chỉ có cậu ấy mới nghĩ ra được những điều này.” – Neptune lên tiếng khen ngợi.
“Mà tớ muốn nhắc mọi người như thế đấy, vì theo tớ thấy thì hình như Planeptune vẫn chưa có bước chuẩn bị nào cho mùa sự kiện cả.”
Trước lời nói của Noire, Histoire mới tá hỏa, cô sực nhớ trong đống dữ kiện của mình về sự kiện quan trọng này. Đầu cô gần như bốc khói với các vấn đề dị điểm gần đây nên không còn tâm trí đâu mà nhớ đến. Uzume thì chỉ mới đến Cực Hạn Thứ Nguyên chưa đến một năm và Neptune, không cần phải nói cũng biết.
“Ông ngừng chê tui đi nhé!” – Neptune la toáng lên.
Noire không để ý đến trò thừa của Neptune, cô nở nụ cười với người đồng cấp đối thủ.
“Tớ rất hi vọng được so tài với cậu trong cuộc thi sắp đến đấy, Neptune, hãy chuẩn bị hết sức cho nó nhé vì tớ sẽ cho cậu tâm phục khẩu phục.” – Vừa lúc Noire kết thúc lời thử thách, cô em gái Uni cũng dành đôi lời với Nepgear. – “Cả Nepgear nữa nhé, tớ sẽ không nương tay với cậu đâu.”
Thấy dường như ai cũng chọn đối phương, nhưng lại thiếu mất mình ra, Uzume lên tiếng thu hút mọi người.
“Này này, còn Uzume nữa chứ, các cậu mà không dè chừng là tớ đá đít hết đấy nhé!”
“Ôi, “chị” Uzume ngầu quá.”
Lời châm chọc của Neptune khiến cho gương mặt của Uzume bất chợt đỏ ửng cả lên. Cả căn phòng lại được dịp cười hả hê vì cái bản lĩnh nửa mùa của cô nữ thần sắc cam.
Ngày ấn định cho Cuộc Thi Tứ Nữ Thần sẽ được khởi tranh vào nửa tháng tới, tính từ khi Noire thông báo cho các thành viên Planeptune. Cuộc Thi Tứ Nữ Thần là sự kiện vô cùng quan trọng đối với các quốc gia tồn tại trên thế giới, mặc dù không còn mang tính sinh tồn như ở những đời nữ thần trước, cuộc thi vẫn quyết định uy tín và danh dự của quốc gia tham dự. Qua đó, ảnh hưởng đến cái nhìn của con người và lượng share sinh ra từ họ dành cho mỗi CPU.
Cuộc Thi Tứ Nữ Thần sẽ chính là thước đo độ phát triển của một đất nước trong thế hệ mà nó diễn ra. Liệu rằng Planeptune sẽ sẵn sàng kịp cho đến lúc đó, dù có bước khởi đầu chậm chạp vì nhiều biến cố hay không?
“Hãy cùng đợi đến lúc đó nhé!”
Ghi chú
- 1 Homo Ludens (Player) tạm dịch Người chơi.
- 2 Một danh từ ám chỉ nữ có vẻ ngoài hoặc tính cách cá tính giống nam.
- 3 HDD (Hard Drive Divinity), thần dạng của các nữ thần được sử dụng để gia tăng sức mạnh cho họ khi chiến đấu.
NeptuniaVN
Đề nghị tuyệt đối KHÔNG sử dụng cho mục đích thương mại dưới mọi hình thức, đối với cá nhân muốn đi in đơn lẻ nhằm sưu tầm đề nghị thêm nguồn đầy đủ nhằm tôn trọng công sức của các tác giả. NeptuniaVN chỉ chịu trách nhiệm reupload lại bộ truyện.
Chương trước Trang chính Chương tiếp