Chương 2: Epilogue
Vào ngày hôm đó, thị trấn Erumia đã có một cuộc đại náo động trước khi mặt trời ló dạng.
Cơ sở nghiên cứu thứ vốn là nền tảng quan trọng của trị trấn đã bị thổi bay từ gốc rễ, sau khi cố gắng hết sức dập tắt ngọn lửa, từ đống tàn tích đám Undead lồm cồm bò ra.
Dù cho có thuộc vào đám sinh vật ma pháp đi nữa thì việc hoàn toàn không ngờ tới khi nhìn thấy lũ Undead thứ hoàn toàn nằm ngoài hệ sinh thái đã khiến cho thị trấn ngay lập tức rơi vào hoảng loạn.
Tuy nhiên hầu hết mọi người trong thị trấn đã thức giấc vì vụ nổ xảy ra ngay trước đó, nên ngay lập tức những mạo hiểm giả, quân đội lãnh chúa cùng những pháp sư của giáo hội đã sử dụng những ma pháp có tác động cực lớn đến đám Undead như ma pháp thuộc tính ánh sáng hay ma pháp thần thánh để trấn áp tình hình. Thế nên mặc dù xảy ra sự cố nhưng may mắn không có thiệt hại lớn về người.
Mặc dù việc phòng nghiên cứu ma đạo cụ bị thổi bay không ảnh hưởng quá lớn với tổng thiệt hại của thị trấn nhưng nếu như một lượng lớn người chết đi thì thực sự đó là một thiệt hại không thể khắc phục
Ngay sau khi sự việc kết thúc, do lãnh chúa không hề có bất cứ một phản ứng nào trước vụ náo động đó nên những người đảm nhận vai trò hành chính trong Erumia đã kéo đến dinh thự của lãnh chúa, tuy nhiên lãnh chúa cùng vợ của ông đã không quay trể về thị trấn từ kinh đô suốt 1 thời gian dài.
Vì lẽ đó họ quyết định đến dinh thự con gái độc nhất của lãnh chúa – Yumis người đang đại diện cho lãnh chúa cai quản Erumia. Thế nhưng tại đó họ không gặp bất cứ 1 ai kể cả Yumis lẫn những người hầu.
Thị trấn Erumia đã nhanh chóng cử ra một đại sứ đến vương đô để giải thích tình hình và yêu cầu hỗ trợ như gấp rút trị liệu cho những người bị thương và thanh tẩy tàn tích của phòng thí nghiệm.
Vài ngày sau.
Từ 3 sự tình đã xảy ra “Phòng thí nghiệm do Yumis trực tiếp phụ trách phát nổ, một lượng lớn Undead được sinh ra, người đại diện cho lãnh chúa Yumis vẫn đang mất tích.” một lượng lớn tin đồn được truyền tai khắp Erumia.
Tiêu biểu là “Yumis người đại diện lãnh chúa vì quá điên cuồng nghiên cứu phát triển ma đạo cụ nên đã bí mật thực hiện những thí nghiệm bất hợp pháp trên cơ thể người. Chính điều đó đã làm cho thần linh nổi giận thiêu cháy phòng thí nghiệm và giải phóng lượng lớn Undead như một lời răn đe. Còn về phần Yumis và những người hầu bị biến mất là do những người hầu bị sử dụng làm nguyên liệu để nghiên cứu, trong khi bản thân Yumis thì bị cuốn vào trong vụ nổ và đã banh xác.”
Ngoài ra còn có thể kể đến như giả thuyết Yumis bị tẩy não, Yumis là ma tộc, các ma đạo cụ trở nên mất kiểm soát….một lượng lớn tin đồn được phóng đại bao trùm khắp Erumia.
☆
Đủ các thể loại tin đồn được lan truyền khắp đó đây, trong khoảng thời gian ngắn lúc quay trở lại thị trấn, thậm chí còn một lượng lớn hơn nữa tin đồn được thổi phồng đến tai tôi.
Mà nhân tiện đối với tôi thì tin đồn “Yumis bị một nhân cách khác giống như quỷ dữ chiếm lấy cơ thể và giết chết con người thật” khá là thú vị.
Sau đó chúng tôi nhìn ngắm lại thị trấn hỗn loạn này với vẻ mãn nguyện 1 lượt rồi bỏ nó lại phía sau lưng.
4 ngày sau đó, cuối cùng chúng tôi cũng đến được ngôi làng mà Shuria đã từng sinh sống. Ma pháp trận sau 1 thời gian không được cung cấp ma lưc nên đã tự hủy bỏ do đó vẫn còn những Undead sót lại nơi này.
Mặc dù việc giải phóng đám Undead đến tấn công Erumia có mang chút cảm giác hơi ích ỷ nhưng nếu không thế ngôi làng của Shuria sẽ biến thành một cái tổ Undead.
Sau khi dọn đẹp đống Undead còn sót lại, 3 chúng tôi đứng lặng yên tại tàn tích của ngôi làng.
[Một cảm giác thật khó chịu. Chỉ mới 3 năm, vậy mà mọi chuyện đã trở thành như thế này]Ngôi làng của Shuria đầu tiên bị hủy diệt bởi quân đội của Yumis, sau đó lại tiếp tục bị hủy hoại bởi những thứ còn không phải là con người, nó đã trở thành cái dạng mà chỉ vài năm trước không một ai có thể nghĩ tới.
Tình cảnh này, không khác biệt mấy với những gì tôi đã từng thấy vài năm sau khi đến thế giới này ở lần chơi thứ nhất.
Không, việc ảnh hưởng suốt 1 thời gian do ma pháp tiêu cực mang lại, có lẽ quang cảnh hiện tại tệ hơn hẳn.
[Có vẻ như ma lực tiêu cực từ đám Undead đã đẩy nhanh tốc độ hư hoại nhỉ] [Vậy thì bia mộ mà chúng ta đã cất công đặt lại đây cũng sẽ nhanh chóng tơi tả à?]Tại địa điểm trung tâm của nơi từng được gọi là một ngôi làng, chúng tôi đặt lại một tấm bia mộ bằng đã bản thân đã chuẩn bị. Mặc dù gọi là bia mộ nhưng không có một ai được chôn cất bên dưới, thế nhưng xung quanh nó những bông hoa màu tím đang nở rộ. Đó chính là những bông hoa mà Shuria đã tự tay trồng.
Shuria đang ngồi xổm trước bia mộ và ngước lên nhìn về phía này.
[Không, vì chúng ta đã dọn dẹp hết đám Undead, nên ma lực đang trôi nổi đầy ở nơi này sẽ nhanh chóng khuếch tán hết nên hãy an tâm đi.] [Vậy à, thế thì tốt quá]Shuria lúc này đang mặc trên mình một bộ trang phục giống như loại kimino ngắn với những họa tiết hoa pha giữa màu tím và đỏ, nó rất hợp với một người luôn mang trên mình một vẻ quyến rũ như Shuria. Nếu so sánh với trang phục ở thế giới cũ của tôi thì nó giống như Minisuka Sode (loại Kimino dành cho thiếu nữ chưa lấy chồng với tay áo dài, thường mặc trong lễ thành nhân – Google để biết thêm chi tiết). Tóc Shuria được buộc đuôi ngựa vắt sang bên với một chiếc dây buộc tóc như một bông hoa.
Đó là thứ đã được lấy tại nhà của Yumis trong lúc rối ren, nó có khả năng sinh ra một tấm màng ma pháp bảo vệ nếu được rót ma lực vào.
Ngoài ra nó còn được đính kèm những công năng như “Tự động tháo mặc”, “tự động điều chỉnh kích cỡ”, “bảo vệ thân nhiệt”, “thay đổi nhận diện [Loại hình – con người]”. Cái cuối cùng có tác dụng che giấu hình dạng thật của Shuria, kể cả có biết bản chất của cô bé thì nó vẫn sẽ khiến người nhìn vào thấy đó như là một cô gái nhân tộc rất điển hình.
Đó là một ma đạo cụ giống với huyễn thuật ma pháp mà Minaris đã từng dùng trước kia. Có lẽ nó đã được phát triển bởi gia tộc Erumia để có thể đường đường chính chính sở hữu những thê thiếp là thú nhân và á nhân.
Dù cho Kimono là khá nổi bật, nhưng nó còn tốt hơn nhiều với một Elf da nâu, thế nên tôi đã ngay lập tức lựa chọn điều này khi tìm thấy chúng. Dựa vào khả năng thì Shuria gần như không thể chiến đấu cận chiến, may mắn thay, thứ này có khả năng phòng ngự cao hơn hẳn mấy bộ giáp sắt.
Tôi cùng Minaris cũng đã được cải thiện trang bị, đúng như mong đợi từ dinh thự của một lãnh chúa khi mà kể cả những món đồ tốt cũng đóng bụi ở trong kho.
Không phải là trang bị từ cửa tiệm vũ khí của ông già người lùn là tồi nhưng chất lượng về nguyên liệu có sự khác biệt quá lớn.
Thế nhưng không hiểu sao trang hằng hà sa số trang bị tốt được bảo quản ở dinh thự lãnh chúa cô nàng Minaris lại quyết định chọn một bộ hầu gái. Tóc của cô nàng được buộc đuôi ngựa cao phía sau chiếc tai thỏ dựng đứng và cái bờm đầu. Bộ trang phục được thiết kế theo kiểu để cường điệu hóa độ to lớn của bộ ngực bằng cách làm rõ rệt thung lũng giữa 2 quả núi đôi.
Tay nghề của người thiết kế bộ trang phục này quả thật tuyệt vời khi có thể tạo ra thứ vừa tôn lên vẻ thuần khiết của một hầu gái vừa như mời gọi dục vọng từ cánh nam giới.
Dĩ nhiên nó không chỉ đơn thuần là một bộ hầu gái, nếu thẩm định có thể nói rằng khá may mắn khi bộ đồ này sở hữu những tính năng nổi bật như “tăng cường phòng ngự”, “tăng tốc độ”, “gia tăng ma lực” “hỗ trợ ẩn giấu hiện diện”, “hỗ trợ khả năng cảm biến”, “co giãn tùy ý”, “biến đổi ngoại hình trang phục”, “bảo vệ thân nhiệt”. Nhưng tôi thực sự không hiểu ý nghĩa tại sao lại là một bộ trang phục hầu gái.
Nhưng nó sở hữu khả năng phòng ngự mà một giáp sắt cũng không bằng cùng cấp độ trang bị khó có thể dễ dàng trông thấy, cuối cùng tôi chỉ còn cách chấp nhận.
Cả trang bị của Shuria lẫn Minaris đều giống như kiểu chiếc Bikini armor kì bí 1 trong bảy kì quan của thế giới tưởng tượng, thế nhưng chúng lại đang tồn tại.
Mặc dù trong lần chơi đầu tiên tôi đã quen với việc tiếp xúc hàng đống thứ mới lạ, nhưng bộ trang phục còn vượt trội hơn cả áo giáp về mặt phòng ngự thế này thì thật không thể lý giải được.
Về phần mình, tôi chọn một chiếc áo giáp da với chất lượng tốt. Mặc dù vẫn còn đống trang bị tốt và những trang bị phù hợp với mình, nhưng chỉ cần cái giáp da này là ổn. Hơn thế nữa, thì còn là vì đám trang bị cho nam giới còn sót lại toàn là đống áo giáp mang đầy cái vẻ quý tộc, không kể đến trọng lượng, chúng còn có thể gây trở ngại khi hoạt động, và tôi thì rất chú trọng vẻ bề ngoài.
[Nào, vậy thì mọi chuyển như thế là ổn rồi chứ?] [Vâng, vì nếu cứ mãi như thế này thì cũng chẳng thay đổi được gì]Shuria yên lặng đứng dậy, bắt đầu thì thầm to nhỏ và gật đầu với Minaris.
[………..] [Sao thế? Minaris?] [Không ạ, chỉ là, em cảm thấy hơi có lỗi với Shuria, sau khi nhìn thấy nơi này em chợt nghĩ đến ngôi làng của mình…..Và dự định sẽ biến cái ngôi làng toàn lũ rác rưởi ấy thành môt nơi con bi thảm gấp nhiều lần thế này, thay vì có thể nói bằng lời thì rất nhiều thứ đang sục sôi dâng trào lên.]Có vẻ sẽ khá là tồi tệ đây, chỉ cần tưởng tượng đến đó cô nàng làm một biểu hiện sung sướng không thể kìm nén. Nét mặt đầy vẻ khiêu gợi khi hơi nhếch khóe miệng lên cười trông cũng thật hợp với một người đang ẩn chứa đầy bóng tối.
[Hehe, không cần để tâm quá đâu. Nơi quan trọng với Shuria chỉ có duy nhất chỗ này và những người sinh sống ở đây. Còn lại cái đám côn trùng rác rưởi đấy tuyệt đối không thể so sánh cùng những người quan trọng với Shuria.]Shuria tiếp tục
[Cuộc báo thù của chị Minaris, nhất định sẽ phải làm nó thật hoành tráng hơn nữa. Và dĩ nhiên Shuria cũng sẽ giúp sức.]Sau khi nghe Shuria cười nói như vậy, cuối cùng Minaris cũng nở một nụ cười quyến rũ như đang mời gọi tình nhân.
A, quả là những đồng phạm xinh đẹp và đáng tin cậy.
[…….Bản thân mình cũng phải trở thành một kẻ để có thể tương thích với 2 cô nàng rồi.]Đầu tiên tôi đã giết chết Yumis. Nhưng mật ngọt của ước vọng báo thù vẫn còn rất ngọt ngào như một tình yêu mãnh liệt.
Thế nhưng tất cả chỉ vừa mới bắt đầu thôi. Mới chỉ là kẻ đầu tiên, mục tiêu để báo thù vẫn còn lại rất nhiều.
Phải ảm đạm hơn nữa.
Phải tàn nhẫn hơn nữa.
Phải thảm khốc hơn nữa.
[Chủ nhân. Có chuyện gì vậy?] [Ngày Kaito, đang cười kìa] [Uhm, không có gì cả, chúng ta chuẩn bị đi thôi.]Khóe miệng tôi bất giấc nhếch lên cười mà chính bản thân cũng ko biết.
Vậy thì, cuộc phục thù tiếp theo sẽ như nào nhỉ.
Ngọn lửa báo thù vẫn đang rực cháy trong dạ dày trống rỗng của tôi, nó không hề suy yếu đi mà ngày càng cháy mãnh liệt hơn.
Vẫn còn rất nhiều kẻ rác rưởi đang được thả rông tại thế giới này.
Lũ chúng nó chắc chắn vẫn chưa biết gì về những kẻ đến từ địa ngục như chúng tôi và đang sống vô tư mà thoải mái cười.
[Hm, thời thiết hôm nay thật đẹp. A ta vừa nghĩ ra một chuyện rất thú vị. Chúng ta sẽ thử sấy khô chúng trong một căn phòng nhiệt như một thứ đồ được đem phơi, và đi khi đã đạt giới hạn thì sẽ ném chúng vào một cái bình đầy nước.] [Chủ nhân, vậy thì làm sao để một người dùng độc như em thử nghiệm sức chịu đựng của chúng.] [Ồ nếu vậy thì Shuria nghĩ rằng nên chuẩn bị trước một đống phân gia súc, và hãy nghĩ xem chúng sẽ thế nào cho đến khi quen với việc đó. Cho đến mức chúng phải thấy biết ơn…..]Chúng tôi đang tắm trong ánh nắng rực rỡ của mặt trời.
Hôm nay, tuyệt đối cũng là một ngày hoàn hảo để báo thù.
[Grào..ooooooooooo]Vào lúc đó, đột nhiên trên trời xuất hiện một cái bóng khổng lồ đang bay.
Bất ngờ cảm nhận thấy một luồng ma lực cùng tiếng chim đó, chúng tôi ngước lên nhìn trời. Ở phía đó là hình dáng một con quái vật với đôi cánh khổng lồ và vảy đỏ trên người.
Đó là chủng loài uy nghi như một vị vua mà chỉ có ở Dị giới.
………Một con rồng.
[Đó là….] [Chủ nhân!? Ngài Kaito!?]Giọng nói đầy nghi hoặc của người luôn cảnh giác như Minaris cùng Shuria vang lên. Nhưng tôi không thể phản ứng lại.
[Glen……….]Khi khoảng cách trở nên gần hơn, tôi đã hoàn toàn xác nhận được dáng hình ấy.
Đó là tên con hỏa viêm long nhỏ mà Leticia luôn dẫn theo. Thông thường thì Leticia sẽ luôn vui vẻ ngồi trên đầu hoặc vai nó.
[Hừ!!]Tôi không thể tiếp tục đứng và ở lại đây. Ngay lập tức tôi dùng thiên khu để đuổi theo.
[Grào..ooooooooooo] [Á]Con rồng Glen phản ứng lại như băn khoăn xem tôi đang làm gì.
Nó đang nhìn kẻ khả nghi đột nhiên xuất hiện như tôi.
Thời điểm mà Glen gặp gỡ với Leticia vẫn còn ở tương lai. Trước đây nó tuyệt đối không tha thứ cho kẻ luôn chỉ được giúp đỡ mà không thể cứu Leticia như tôi.
[Grào] [Hừ]Glen đã phán định rằng tôi là một thứ gây cản trở, miệng nó bắt đầu tỏa ra ngọn lửa. Đó là động tác trước skill đặc hữu của loài rồng – Breath.
Tôi chắc chắn không thể tạo ra thương tích cho Glen nên nhanh chóng tạo ra một lớp phòng ngự.
[Gràoooo] [Gì!?]Paaaaaaa, một tia sáng chói lọi đang tỏa ra rực rỡ từ ngực tôi.
Đó là một ánh sáng rực rỡ che phủ hoàn toàn tầm nhìn, tôi có cảm giác như có gì đang thoát ra từ cơ thể mình.
[Á. Cái……]Đó là một cảm giác mất mát to lớn.
Thứ ánh sáng thoát ra nhanh chóng hấp thụ vào trong người Glen.
[Gra……Grào] [Cái, đó là cái gì?]Hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, so với tôi lúc này Glen còn đang hoảng loạn hơn gấp bội.
Sau đó nó phát ra những tiếng rên Gừ gừ gừ và quay lại lườm về phía tôi. Nó nhanh chóng dùng cái đuôi phủ đầy vảy cứng rắn như một thanh kiếm Mithril để tấn công.
[Hự!?]Tôi nhanh chóng dùng [Khởi nguyên linh kiếm] để phòng thủ, nhưng do chênh lệch quá lớn về trọng lượng và uy lực, tôi ngay lập tức bị đánh bay khỏi điểm tựa chân được tạo ra bởi thiên khu.
Trước khi đâm vào mặt đất, tôi đã sửa lại tư thế, nhưng trong thâm tâm lúc này đang vô cùng nóng ruột.
Phải mất một vài giây để tay tôi hồi phục lại khỏi cơn tê trước đòn tấn công đó.
Tôi không có chỉ một khoảng khắc để kịp làm gì, trong lúc ấy Glen thở một hơi tỏ vẻ bất mãn và bay đi mất.
[…………..] [Chủ nhân!!! Ngài Kaito!!!]Tôi chỉ còn duy nhất cách nhìn hình bóng của Glen bay đi.
NeptuniaVN
Ngoại truyện: Một vùng đất tu la được định sẵn cùng sự bao vây kiên cố được hình thành trong lúc anh hùng không hề biết đến