Đó là âm thanh vụn vỡ của ai đó khi bị hủy diệt
Yumis đang nằm sấp trên mặt đất ngóc đầu lên lườm về phía tôi. Thế nhưng với cái cổ chân bị bẻ gẫy ấy tôi chẳng cần lo về việc nó bỏ trốn
[Hừ, ngươi có vẻ thích thú với việc hành hạ phụ nữ khi họ không thể cử động, cái sở thích bệnh hoạn ấy vẫn không thay đổi nhỉ Anh hùng. Quả nhiên ngươi có dục vọng với con quỷ vương] [Ồ, đúng đấy. Leticia là một người con gái tốt, nên cái loại như mày nói về cô ấy nghe buồn nôn lắm.]Tôi sử dụng Potion, trong lúc MP đang hồi phục, tôi tiếp tục dùng kiếm khoét vào miệng vết thương của Yumis, sau đó để cho vết thương của nó hồi phục tôi lại tiếp tục dùng kiếm. Nếu MP giảm xuống thì lại uống Potion.
Vì có liên quan đến quốc phòng và thuộc tầng lớp quý tộc cao nên con Yumis có sở hữu kĩ năng phòng ngự lại đau đớn khá mạnh, vì thế chỉ thế này thì sẽ không tạo ra kết quả nhất định nào, nhưng như vậy thì có thể thoải mái làm thế này mà hoàn toàn không có vấn đề gì thì thật tuyệt vời.
Với những kẻ thông thường không có kĩ năng phòng ngự đau đớn thì chỉ như thế này cũng đủ khiến trái tim chúng sụp đổ và cầu xin được chết.
Dù thế nào đi nữa, chính nhờ điều này mà tôi có thể tận hưởng quãng thời gian vui thú này không biết bao lần. Thế nhưng ăn mãi một món thì cũng lãng phí.
Minaris thì vẫn đang trong công cuộc chuẩn bị, Shuria thì có vẻ đang có quãng thời gian chơi đùa vui vẻ. Vừa nghĩ đến đây Minaris và Shuria liên lạc với tôi.
[Minaris, Shuria bên này chuẩn bị xong rồi đấy. Đằng đó xong chưa?]Chúng tôi đang sử dụng kĩ năng [Tâm thức]
Giống như việc trước đây Minaris đã sử dụng một con chuột để tiếp nhận thông tin, đây là phương pháp giao tiếp bằng cách sử dụng đường dẫn được kết nối bởi [Phục thù thánh kiếm]
Mặc dù không thể sử dụng nếu cách nhau quá xa, thế nhưng nó hoàn toàn khác với ma đạo cụ liên lạc. Đầu tiên bạn sẽ chẳng phải lo đến việc bị nghe lén.
[Vâng, Là em Minaris đây ạ. Phần còn lại chỉ khoảng 1 nửa của 1 nửa nữa thôi. Thành thật xin lỗi, chủ nhân] [Không, không vấn đề gì. Chẳng qua ta bất ngờ vì Minaris làm xong phần của mình rồi đấy. Mặc dù ta hiểu sẽ không có chuyện buông thả nhưng ta thấy chút lo lắng rằng cô sẽ làm quá mức theo cách nào đó thôi]Mà 1 nửa của 1 nửa à.
Không, chính vì cô nàng quán xuyến mọi thứ khá tốt nên thi thoảng tôi quên mất việc Minaris cơ bản vốn chỉ là một thôn nữ không biết tính toán một cách chuẩn xác. Sau này phải dành chút thời gian cho cô nàng học tập thôi.
[Còn Shuria thì sao?] [Phần em thì không có vấn đề gì cả ạ. Vì đang rỗi rãi quá nên em muốn chơi một chút] [Thế hả, vậy thì đến đây đi. Nếu so với đống đồ chơi ở đó thì đồ chơi bên này tốt hơn hẳn đúng chứ.] [Vâng!!]Ngay khi cô bé vừa trả lời với cái giọng đầy vẻ vui mừng ấy, ma pháp trận với ánh sáng màu trắng xanh tại chiến trường nơi vừa diễn ra trận đại chiến giữa tôi và Yumis được mở rộng ra.
[Dịch chuyển, ma pháp trận đó chẳng phải là viên đá dịch chuyển của gia tộc ta sao] [Aaaa, nếu thế phải sử dụng nó một cách thật hữu hiệu rồi]Đá dịch chuyển giống như tên gọi của nó là một viên đá sở hữu khả năng dịch chuyển.
Nó khác với tâm kiếm của tôi, dù không tiêu tốn ma lực khi sử dụng nhưng có hàng tá điểm bất tiện như số lượng người di chuyển ít, chỉ đi được cự li ngắn và tốn một khoảng thời gian để phát động.
Hơn nữa vì số lượng ít nên nó có giá rất đắt. Cho dù vậy để sử dụng trong những lúc sơ tán khẩn cấp nên các quý tộc thường sở hữu nó.
Ma pháp trận phát ánh sáng chói lọi, chớp mắt sau đó là Shuria xuất hiện với khuôn mặt cười rạng rỡ mang theo Mèo, gấu và một nhóm khoảng 20 người đủ cả già trẻ trai gái lẫn lộn mặc trên mình trang phục màu tối.
Tất cả những người này là người làm trong dinh thự của Yumis, tóm lại đó là những người mà Yumis đặt niềm tin và có vẻ như có một chút cảm tình với chúng. Tất cả bọn chúng đều mang một khuôn mặt nhăn nhó vì đau đớn.
[Này này, chẳng phải em đã nói là chỉ một chút nhưng thế này thì chơi hơi quá rồi đấy] [Ế, em nghĩ thế này vừa đủ mà. Em chỉ cắt bớt một vài ngón tay, gặm nát tai và mí mắt, xé toạch tóc chúng thôi mà. Em nghĩ là nếu không khiến chúng chết như này thì có thể được.]Không, tôi còn chẳng biết cái gì là có thể
Mà thôi, nhìn chúng thì quả nhiên nếu có để mặc chúng đi nữa thì chúng cũng chỉ đang kìm nén sự đau đớn từ vết thương chứ không đến mức chết được, nếu không đến mức hủy hoại thì không có vấn đề gì.
[Hơn thế nữa, ngài Kaito đang bận thưởng thức món ăn là Yumis nee sama mà.] [Nào nào, đừng có mà vội vã kết luận theo những gì mình suy nghĩ thế chứ, chẳng qua là trong lúc chờ đợi có hơi nhàn rỗi quá]Chuyển hướng câu chuyện, gác lại vấn đề của bản thân đó chính là khả năng đắc ý của người Nhật Bản.
[Cho dù vậy, ngài cũng đã làm ra một bộ dạng thật hoàn hảo đấy. Quả nhiên là Yumis nee sama, trông hợp với chị lắm.] [Shuria……a. Đến cả người làm trong nhà của ta…]Yumis lườm sang phía Shuria, cô bé chỉ đơn thuần nở một nụ cười đầy vẻ mê hoặc trước nét mặt ấy.
[Vậy thì bắt đầu thôi nhỉ Yumis, tiết mục đầu tiên sẽ là “Đại hội toàn lực đánh đập Yumis!!! Không phải lần 2 đâu đấy!!” Vỗ tay.] [Vỗ tay, vỗ tay]Giống hệt như bữa tiệc vui chơi ở nhà trẻ, chúng tôi cố ý vỗ tay tạo ra tiếng vang vọng khắp chỗ này
[Nào, lũ côn trùng rác rưởi, tiết mục bắt đầu rồi đấy.] [Ý!!!!!!]Theo lời nói của Shuria, con gấu nhăn nhở cười, con mèo cố tạo ra tiếng leng keng khi cọ sát dao và nĩa với nhau
[Không, đừng mà, làm ơn đi. Đừng ăn tai của tôi] [Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi, tôi sẽ làm bất cứ điều gì vì thế làm ơn đừng xé nát da và tóc của tôi.]Những giọng nói méo mó vang lên trong sợ hãi.
[Nào nào, ngài là quản gia thế nên hãy làm gương cho những người khác nhé]Người đàn ông đang đón nhận ánh nhìn lạnh như băng của Shuria đã bị giật đứt 1 nửa số tóc bên phải trên đầu. Gương mặt xanh xao đi kèm với vét máu rỉ ra từ phần da đầu bị lột tóc bắt đầu đông lại trong có chút kinh dị.
Mà có vẻ kinh dị nhất chính là bàn tay phải đang nắm chặt tay trái, ngón trỏ, áp út và ngón út đã bị chặt đứt, miệng vết thương thì vẫn đang bị đốt cháy.
[Hic, tôi xin lỗi, tôi thành thật xin lỗi vì là một con côn trùng rưởi ngu đần, xin lỗi, tôi xin lỗi!!!!]Người đàn ông run rẩy đứng dậy với một khuôn mặt khóc lóc như thể đang cầu xin sự tha mạng.
[Nào nào, ông hiểu điều gì sẽ xảy ra nếu như đám côn trùng rác rưởi còn lại không làm việc một cách đúng đắn chứ?] [Hic!]Run sợ trước ánh nhìn trừng trừng không hề có chút đùa cợt từ “Xích nhãn” những người hầu khác cũng đứng dậy.
[Nào Yumis, vị trí đứng của mày là ở đây] [Hự, aaaaaa!!!] [Tay Yumis bị nắm lấy và lôi đi, cảnh tượng nó bò trên mặt đất được trưng trước mắt đám người hầu] [Xin lỗi, Yumis sama] [Cái quái….Ahhhhhhh!!!!]Người quản gia đang hoàn toàn hỗn loạn chìm ngập trong sự sợ hãi bước chân dẫm lên lưng Yumis.
Học tập người đầu tiên, đám còn lại cũng rục rịch bắt đầu làm theo.
[Tôi xin lỗi, tôi thành thật xin lỗi. Nhưng tôi không muốn chết, tôi còn em gái đang bị bệnh] [Tôi, tôi phải bảo vệ gia đình mình, Aa, hãy tha thứ cho tôi Yumis sama] [Aaa, ư ư, hự]Tiếng xin lỗi và tiếng dẫm chân nối tiếp vang lên, cơ thể của Yumis bị lún vào trong mặt đất.
[Ahahahaha. Cảm giác bị dẫm đạp bởi những người hầu mà mày đặt tin tưởng thế nào Yumis? Thật khó coi hahahaha]Giống hệt như lũ côn trùng rác rưởi đang bu lại đống rác tươi. Aa nếu cứ để như này thì sẽ thất bại thôi.
Có cách biệt hoàn toàn lớn về mặt cấp độ giữa Yumis và những người hầu. Có thể nói là xét về mặt chống chịu đau đớn thì hoàn toàn chẳng có chút đau đớn nào gây ra. Cho dù như thế nhưng bị chính những người hầu làm việc trong dinh thự cùng với Sori mà nó đặt niềm tin dẫm đạp như thế này thì hẳn là nhục nhã lắm.
[Hự, đồ ti tiện….]Tôi cảm thấy thật thoải mái trước ánh mắt đầy vẻ nhục nhã của Yumis.
Nhưng mà chẳng lẽ cứ nhìn cảnh này mãi à. Tôi liên lạc với Minaris bằng “tâm thức”
[Chủ nhân, chuẩn bị đã hoàn tất] [Vậy hả, nếu thế thì màn một chuẩn bị kết thúc được rồi. Nào chuẩn bị dừng lại đi]Ngay sau khi giọng nói cất lên, những người hầu dừng lại và nhìn về phía tôi. Yumis cũng ngóc đầu dậy nhìn với ánh mắt tràn ngập giận dữ.
[Xin, xin hỏi, vậy thì chúng tôi…..] [Các ngươi hết tác dụng rồi, vậy thì chết đi] [Ế!!!!!!]Sau đó tôi chém bay đầu tên quản gia bằng [Khởi nguyên tâm kiếm], cái đầu rơi xuống và lăn lông lốc trên mặt đất.
[Tại, tại sao chúng tôi đã hoàn toàn nghe theo………hự]Kẻ vừa lên tiếng kháng nghị lại là một hầu gái bị đâm xuyên qua bởi dĩa từ con mèo.
[Mấy người đang nói gì vậy. Diễn viên sau khi kết thúc diễn xuất thì phải rời khỏi sân khấu thôi, đó là lẽ thông thường]Shuria nghiêng đầu và buông ra những lời đó nhẹ như không
[Cứu, cứu với! Hự!] [Dừng lại đi, tôi sẽ làm bất cứ điều gì, tôi không muốn chết, Gyahhh, đau quá đau quá!]Bao trùm lên tất cả bằng một bầu không khí đáng sợ để khép màn cho hồi kịch thứ nhất mà không bị phiền toái từ việc chúng bỏ trốn.
Tôi cùng Shuria dọn dẹp sạch sẽ đám diễn viên đã hết tác dụng.
[Điều này, lũ ngoại đạo…..] [Ô kìa, quả nhiên đúng là Yumis nee sama tốt bụng thật đấy. Phát cáu vì việc giết lũ côn trùng rác rưởi đã dẫm đạp lên người chị.] [Là do các ngươi đã đùa giỡn buộc họ làm thế với các sở thích bệnh hoạn của mình] [Phư phư phư, tức giận đến thế cơ à. Mới chỉ là màn 1 thôi đấy. Đầu tiên mới chỉ là hủy diệt cái lũ mà mày đặt niềm tin. Còn màn 2 tao sẽ phá hủy toàn bộ quá khứ mà mày đã xây dựng lên]Sau đó, tôi khởi động ma đạo cụ có được từ thị trấn. Đó là một ma đạo cụ giống như kính viễn vọng đã được chỉnh sửa bởi [Ma thiện câu nhận] (Lưỡi kiếm chỉnh sửa ma pháp hình móc câu)
Đó chính là sinh vật ma pháp có năng lực như một Camera phát sóng mà tôi đã nhờ vả tên Juffayn để theo dõi kiểm tra kế hoạch dành cho con công chúa,
Vì tôi cũng đã từng dùng thứ này trong lần chơi đầu tiên nên Yumis thừa biết nó là cái gì.
[Đây là……..hình ảnh từ thị trấn?]Yumis tỏ vẻ cảnh giác khi nhìn thấy hình ảnh trị trấn Erumia hiện ra trước mắt. Thị trấn vẫn còn đang say trong giấc ngủ lúc còn chưa bình minh.
[Vậy thì bắt đầu màn 2 thôi nhỉ, Minaris bắt đầu đi] [Vâng thưa chủ nhân]Giọng của Minaris vang lại.
Sau đó là âm thanh vang vọng khắp Erumia như xé tan màn đêm.
[Cái.. đó là cái gì?]Một ngọn lửa màu xanh trắng bùng phát được hiện ra trên màn hình.
Ngọn lửa chiếu rọi bầu trời đêm thắp sáng cả thị trấn Erumia.
Mặc dù khoảng cách là tương đối xa nhưng âm thanh của vụ nổ cũng vang vọng đến tận chỗ này.
[Chuyện, cuối cùng là chuyện quái gì…] [Aaa, một màn pháo hoa thật đẹp. Đó chính là ngọn lửa sẽ thiêu rụi quá khứ mà mày đã dày công xây dựng.]Theo mệnh lệnh Minaris đi đến cơ sở nghiên cứu ma đạo cụ tại Erumia và phá hủy nó với một vụ nổ.
Thời gian, thông tin nghiên cứu về ma đạo cụ thứ có thể giúp giấc mơ của Yumis trở thành hiện thực sẽ biến mất cùng với làn sương.
Trong lúc những kẻ tò mò lao ra khỏi nhà để chứng kiến cảnh vụ nổ tại trụ sở nghiên cứu ở Erumia, tòa nhà sẽ biến thành một đống đổ nát, thư tịch sẽ trở thành tro bụi và những vật liệu sẽ cháy thành than.
Quả thật đó là màu sắc tuyệt đẹp của ngọn lửa.
Những kẻ sống ở thị trấn cố gắng dập tắt ngọn lửa bằng nước, nhưng ngọn lửa sẽ không thể lụi tàn với thứ đó. [Huyễn hỏa độc quỷ] của Minaris là độc dược sẽ sinh ra ngọn lửa với thuộc tính phát hỏa ở nhiệt độ cao, hơn thế nữa nó còn được rải một lượng lớn dầu vào đó.
Đó không phải là một ngọn lửa thông thường, đó là ngọn lửa lạnh lẽo màu xanh trắng giống như thứ đang cháy dưới tận cùng của địa ngục.
Chẳng mấy chốc những pháp sư của Erumia tập trung lại và sử dụng ma pháp để trấn áp ngọn lửa, nhưng mọi thứ đã cháy sạch sẽ dưới sức nóng cao độ và chỉ còn lại quang cảnh tro tàn màu trắng sót lại trên mặt đất.
Những đốm lửa màu đỏ còn le lói cùng với ánh sáng màu xanh luôn mang một vẻ tĩnh lặng từ mặt trăng đang soi rọi lên mặt đất đã hoàn toàn cháy rụi.
[Aa, aaaaaaa, cơ sở, cơ sở nguyên cứu của ta] [Vậy là màn 2 đã kết thúc. Tiếp theo sẽ là màn 3, lần này tao sẽ cướp đi tương lai của mày]Sau đó thứ hiện lên trên màn hình chính là bia đá ở trung tâm Erumia.
[Chẳng lẽ…..dừng, dừng lại ngay] [Pang]Tôi nhẹ nhàng vỗ hai tay vào nhau như nghiền nát một thứ gì đó vô hình trong lúc nở một nụ cười thỏa mãn trên khuôn mặt.
Gần như đồng thời, trên màn hình bia đá Erumia phát ra những tiếng lạo xạo và sụp đổ.
[Bia…bia….đá của Erumia]Giọng của Yumis run lên.
[A, tốt, biểu cảm tốt lắm Yumis. Nhưng mà mới chỉ là màn 3 thôi. “Những người hầu trung thành”, “quá khứ dày công xây dựng”, “Mục tiêu của tương lai” đã bị phá hủy. Tiếp theo sẽ đến lượt “Những thứ mà mày đang có”] [Hả! đợi, đợi đã, làm ơn đợi một chút. Ngươi vẫn còn định tiếp tục làm gì tiếp sau những thứ vừa rồi sao?]Shuria lấy tay chạm vào má của Yumis đang chìm trong biểu cảm hỗn loạn. Biểu cảm trên khuôn mặt ấy lúc này là một nụ cười giống hệt như nụ cười mà Yumis dành cho Shuria vào thời khắc cuối cùng.
[Yumis nee sama, không có gì phải sợ hãi cả. Đây chỉ là những gì mà Yumis nee sama nhận lại từ những hành động của mình thôi. Lúc này Yumis nee sama chẳng thể làm gì cả, chính vì thế đây chính là món quà từ phía Shuria và mọi người đấy ♪]Hình ảnh trên màn hình thay đổi, lúc này nó đang chiếu tàn tích của viện nghiên cứu mà gia đình Yumis nắm quyền.
Thứ đang lồm cồm bò ra khỏi đống đổ nát một đống Undead đã được Zombie hóa nào là từ Goblin, đám mũ đỏ……
[Grahhhhhh] [Gruohhhhhh]Đó không chỉ là 1 hay 2 cá thể, từ mỗi nơi số lượng Undead hiện ra vượt quá 30 con.
[Aaaaaaa là Undead, tại sao giữa thành phố lại có lũ quái vật này]Tiếng một kẻ hét lên nhanh chóng lan ra khắp những kẻ hiếu kì đứng xem, âm thanh ầm ĩ nhanh chóng phủ khắp địa điểm vừa rồi còn im lặng như tờ.
[Chuyện, chuyện quái quỉ gì thế này, tại sao thế quái nào lại có ngần kia số lượng Undead?] [Mày đang nói cái gì thế? Đống Undead đó chính là những thứ mày tạo ra từ việc thảm sát dân làng của Shuria đấy. Đã nhớ ra chưa?]Để chuẩn bị cho ngày hôm nay, tôi đã đi đến ngôi làng mà Shuria sinh ra, ở đó có số lượng lớn Undead đang không ngừng tăng.
Những cảm xúc mãnh liệt khi bị tước đi mạng sống một cách phi lý kèm theo số lượng ma lực dùng để triệu hồi ác ma còn sót lại đã làm số lượng của chúng tăng mạnh.
[Mọi người đều là những Undead sinh ra từ những đau khổ do chị mang lại đấy.] Shuria nói một cách quả quyết [Chị hãy tự nhận lấy kết quả mà chính mình gây ra đi]Để giúp xua tan đi cảm xúc hối tiếc đó và tập hợp đám Undead lại với nhau tôi đã mất vài ngày để thiết lập trận pháp vận chuyển.
Kể cả có không thể sử dụng ma pháp, thì vẫn có thể nạp ma lực vào trong ma pháp trận.
Minaris vừa uống MP Potion vừa rót ma lực vào trong trận pháp, đám Undead từ những tọa độ đã được thiết lập sẵn dần dần xuất hiện tại tàn tích của khu vực phòng thí nghiệm và bắt đầu tấn công người dân xung quanh.
[Chuyện này, ngươi làm đến mức này sao, tấn công cả dân chúng của Erumia……]Yumis lúc này mặt cắt không còn giọt máu.
[Aa, quả nhiên sẽ có kha khá những kẻ chết hoặc bị thương đây]Tôi mỉm cười để cho Yumis thấy niềm hân hoan từ tận đáy lòng.
Thực chất thì do vụ nổ lúc nãy nên đám Undead bị phát hiện khá nhanh, ở đó lại có những người thuộc giáo hội, với số lượng từng đó những kẻ ở cấp độ như vậy xử lý thì có lẽ không có quá nhiều dân thường bị cuốn vào, nhưng không cần thiết phải cho Yumis biết điều đó.
Mà kể cả thế, cũng tầm 100 hoặc 200 người sẽ phải chết, những hi sinh tất yếu lần này là không thể tránh khỏi.
[Thế nhưng, nếu chúng nó không chết thật nhiều thì sẽ rắc rối cho tao lắm. Tao muốn lưu lại những kí ức kinh hoàng nhất cho mày, thấy sao nghiệt ngã lắm phải không? Thế nhưng, chúng là những hi sinh cần thiết cho giấc mơ của tao, mày cũng hiểu mà phải không Yumis.] [Ư…..chuyện này….]Phư phư phư, sau khi rỉ ra một giọng cười có phần hơi ngu ngốc, tôi tiếp tục.
[Rồi sao, dân chúng của Erumia? Mày mặt dày thật đó, mày vốn làm gì có quan tâm đến cái lũ đó, hay mày không muốn thừa nhận điều này. Cái quang cảnh này sẽ cướp đi thứ gì của mày, chính bản thân mày hiểu rõ hơn ai hết.] [Cái……cái gì..] [Nè nè, Yumis nee sama tốt bụng ơi, hãy chỉ cho Shuria vô tri này biết đi. Sau vụ nổ bất ngờ đó, 1 đám Undead xuất hiện từ phòng thí nghiệm dưới quyền kiểm soát trực tiếp từ chị, nếu nghĩ theo cách đó thì sẽ thế nào nhỉ? Cuối cùng thì ai sẽ phải là người chịu trách nhiệm ta]Shuria khúc khích cười và cố ý nói ra những lời đó.
[Chẳng….lẽ các ngươi định đổ trách nhiệm tội ác này lên đầu ta?] [Chính xác siêu chính xác, Ahahaha. Đúng vậy đấy, đó chính là điều mà chúng mày đã làm với tao ở lần chơi thứ nhất. Từ một anh hùng giải cứu thế giới bị biến thành một kẻ độc ác có ý định trở thành quỷ vương kế tiếp. Mày sẽ rơi từ vị trí một vị lãnh chúa hiền hậu của Erumia xuống thành một tội nhân tiến hành những thí nghiệm bất hợp pháp tại viện nghiên cứu, thế nhưng khác với tao, với mày thì nó không phải là một điều gì oan uổng.]Nhưng thật mỉa mai khi trong lần chơi thứ nhất chúng tôi đã cùng hợp sức với nhau để tiêu diệt Undead, còn gì thì tôi lại đang thả chúng ra tại thị trấn theo cách này.
[Thế nhưng, kẻ phải gánh chịu tội ác này sẽ không phải là mày. Vì tao sẽ giết mày ngay tại đây. Đương nhiên tao chẳng có ý định thả mày ra, mày sẽ kết thúc trong lặng lẽ ngay tại đây. Nếu vậy khi mày không phải là người sẽ xử lý chuyện đó thì tao tự hỏi ai sẽ phải gánh trách nhiệm đây?] [Chẳng lẽ…….]Nếu nhưng không ai biết vị trí Yumis đang ở đâu trong khi tình trạng kia đang diễn ra tại Erumia thì sao? Vậy thì những tội ác của Yumis sẽ là của gia đình nó.
Cho dù như vậy nếu như để chỉ một mình Yumis giơ đầu ra thì chuyện sẽ kết thúc tại đó. Kể cả có là kẻ chủ mưu đi chăng nữa thì với tư cách là con gái độc nhất của lãnh chúa và chỉ từng đó thiệt hại, mọi chuyện sẽ được giải quyết êm thấm. Thế nhưng nếu như lúc này Yumis biến mất thì những kẻ phải chịu trách nhiệm cho tội ác đó không ai khác chính là gia đình nó.
Đầu tiên chẳng nghi ngờ gì, gia đình nó sẽ bị xét xử, tôi không biết phạm vi sẽ lan ra bao xa. Thế nhưng những kẻ mà Yumis không muốn họ phản đối mà ước mong được công nhận mối quan hệ, cha mẹ nó, chắc chắn sẽ là những kẻ bị xét xử.
[Chuyện này..đồ ngoại đạo] [Hahahaha, tất cả là vì những gì chúng mày đã làm với tao. Vì mày có kí ức của lần chơi đầu tiên nên mày vẫn nhớ chuyện gia đình, bạn bè tao bị hiến tế để triệu hồi tao đến đây phải chứ. Mày đã được nghe từ con công chúa dối trá đó đúng không, sau khi tao biết chân tướng sự thật mày đã khiêu khích tao như một thằng ngu vì nghĩ rằng tao nhất định sẽ phải chết đúng không? Thấy sao, cái cách mà tao trả lại giống hệt cho mày, cái cảm giác quá khứ, tương lai và cả những người thân thiết tất cả đều bị tước đoạt. AHaha♪ hahahaha]Không thể dừng lại, không thể dừng lại, không thể dừng lại. Tôi không thể dừng tiếng cười tràn ngập niềm vui sướng này lại.
Tôi nhớ lại những ngày tháng khốn khổ tìm cách lẩn trốn ở lần chơi thứ nhất.
Nhưng ngày tháng run rẩy trong giận dữ và sỉ nhục, thế nhưng tôi luôn nhẫn nhịn không khơi dậy nỗi căm hận vẫn đang lớn dần, tất cả chỉ để dành cho ngày hôm nay.
[Chuyện này…….tên anh hùng thần kinh…….ta tuyệt đối sẽ không tha thứ cho người, mi sẽ phải xuống địa ngục]Giọng nói của Yumis run lên trong giận dữ, nó nhìn về phía tôi với ánh mắt đầy căm hận.
[Chết đi, chết đi, cả mày nữa Shuria!! Tại sao lũ chúng mày vẫn còn sống, mau chóng quay trở về với đáy địa ngục đi, lũ người chết này…….]Con mắt nhuốm đầy sự câm phẫn đó chính là bằng chứng cho việc Yumis đang vô cùng thống khổ.
[Haha, hahahaha. Chị đang nói chuyện ngu xuẩn gì vậy, quay trở về ư, bọn Shuria vẫn đang luôn luôn ở tận đáy địa ngục đấy. Nếu không như vậy thì sẽ không thể kéo Yumis nee sama xuống địa ngục cùng được.] [A, nói hay lắm Shuria, hahaha]Đúng thế, chúng tôi đã bị đẩy xuống dưới đáy địa ngục, vì thế chính chúng tôi đã chọn việc tiếp tục sống tại đó.
Thay vì chọn cách cố gắng tìm đường thoát ra với muôn vàn vết thương trên người, tôi sẽ lựa chọn con đường kéo lê chúng nó xuống cùng.
Giống như Yumis đã nói, chúng tôi không hề lưỡng lự khi bỏ qua con đường sống tiếp mà không báo thù, đó là lời thề của những kẻ đã chết.
[Gì….các người điên rồi.]Tiếng cười lớn chồng chất cộng hưởng với nhau.
Đằng sau điệu bộ đang tỏ ra vẻ cứng rắn kia là khuôn mặt đang sợ hãi cùng cực của Yumis.
[Nào nào, nào nào nào!!!! Mọi chuyện đã trở lên cuồng nhiệt hơn rồi nhỉ, vậy thì sau đây sẽ là màn cuối của bọn tao. Bữa tối sẽ chính là “giấc mơ” của mày đấy Yumis, Shuria đã chuẩn bị xong chưa?] [Đương nhiên là rồi ạ♪ Nào Yumis nee sama yêu quí, để bọn em giới thiệu cho chị diễn viên của màn cuối này. Ngài sắt dẫn nó ra đây.]Shuria ra lệnh cho con rối thứ 3 của mình.
Sau đó ngài sắt di chuyển cơ thể của mình, giống như lúc đầu nó dẫn ra Sori từ trong tận cùng của khu rừng, nhưng lần này là hàng thật.
Sori đang mặc trên mình bộ trang phục hầu gái dài tay dùng để làm việc tại dinh thự. Sori xuất hiện như thể chỉ có 1 mình, thế nhưng ở trong xương của Sori, là hợp chất Mithril hóa lỏng với độ thuần khiết cao đã được tôi nung chảy bởi [Hỏa nhện chân kiếm], và cùng với sức mạnh [Người điều khiển rối] của Shuria, con rối thứ 3 ngài sắt đang ẩn mình trong cơ thể đó.
[Lại là đồ giả sao, không, đó là…….Sori] [Yumis……sama]Nhìn khuôn mặt xanh xao của Sori vì sợ hãi, lần này trên gương mặt Yumis đã thực sự cắt không còn giọt máu, nó không phải là xanh xao mà trở nên trắng bệch.
Những mảnh giáp của sự can đảm trong tâm can Yumis bắt đầu bị lột bỏ. Quả đúng như tôi nghĩ, con đàn bà này, chính là giấc mơ của Yumis.
[Dừng, dừng lại, làm ơn dừng lại đi. Gì cũng được chỉ trừ điều đó, chỉ riêng Sori…]Yumis bắt đầu lắp bắp run lên.
[Màn cuối sẽ chính là “Bong bóng giấc mơ”. Trong cơ thể Sori lúc này chứa đầy sinh vật ma pháp của Shuria, thứ mà mày vẫn luôn thấy hàng đêm cho tới tận bây giờ] [Quả nhiên….giấc mơ đó…] [Em đã nhờ ngài gấu cho chị thấy những giấc mơ đó. Sao nào, thú vị không?]Yumis nhìn lên Shuria đang cười một cách khinh bỉ với khuôn mặt tái nhợt.
[Woa, nếu có thể nhìn thấy khuôn mặt đó của chị, thì việc hành hạ con côn trùng rác rưởi này cũng đáng giá đây] [Gyahh!!! Aaaaaa!!] [Sori!!]Shuria ra lệnh cho ngài sắt trong cơ thể Sori hoạt động khiến nó bò ra trên mặt đất, Shuria sung sướng cười khi giẫm đạp lên người Sori.
[Luật chơi rất đơn giản, Ngài sắt trong cơ thể người yêu dấu của mày sẽ hoạt động theo chỉ thị của Shuria và phồng to lên. Đương nhiên cuối cùng thì sẽ….]Tôi có tình ngắt lời tại đó và cười trong yên lặng.
[Không, tôi không muốn chết. Hự…ư ư…] [……….]Nhìn những giọt nước mắt đang rơi của Sori vì sợ hãi sẽ phải chết, trước khi kịp nghĩ ra bất cứ ngôn từ gì, khuôn mặt Yumis cũng trở nên nhăn nhó như sắp khóc.
[Thế nhưng, vì tao là người tốt bụng, nên tao sẽ chỉ có mày một con đường để cứu nó. Đó chính là rót ma lực vào trong cơ thể con hầu gái đó. Con rối của Shuria cũng chỉ là một sinh vật ma pháp. Nếu ma lực mày rót vào vượt quá mức độ của nó thì hoạt động của nó sẽ bị dừng lại.]Sau khi nghe được cách giải cứu, khuôn mặt của Yumis trong khoảng khắc rực cháy tia sáng hi vọng nhưng rồi ngay lập tức chìm trong tuyệt vọng.
Vì sao ư, vì số lượng MP cần để hoàn thành việc đó đã bay sạch trong trận chiến với tôi rồi.
Tôi giải ấn ma pháp trên xiềng xích. Shuria cũng rời chân mình khỏi người Sori.
[Vậy thì, bắt đầu. “Bong bóng giấc mơ của mày” hãy cố gắng đừng để nó phồng to quá nhé.] [Chờ, xin hãy chờ….] [Không đâu nhé♪]Shuria không nghe Yumis nói hết những từ ngữ cuối cùng, cô bé cắt dải băng của màn diễn cuối cùng.
[A..Aaaaaaaaaaaaaaa. Dừng, dừng lại!!! Đau quá, đau…….đau quá!!!!] [Sori!!]Có vẻ như ngài sắt đang nhanh chóng bắt đầu trương phình lên. Cảm giác bị bức bách từ tận trong xương cốt khiến Sori gào khóc trong đau đớn.
Nghe thấy âm thanh đó, dù đang bị gãy chân Yumis vẫn cố bò lại gần Sori và bắt đầu rót vào chút ma lực ít ỏi còn sót lại.
[Ư ư ư ư ư!!!] [Hự, cứu tớ với, Yumis sama!!!Đau, đau quá!!!] [Hãy cố gắng chịu đựng!! Tớ sẽ cứu cậu ngay đây!!]Yumis hoàn toàn chuyên tâm vào việc rót ma lực, thế nhưng nếu như để hoàn toàn bình phục thì trong trạng thái hiện tại của nó không thể nào có đủ ma lực để làm dừng lại hoạt động của ngài sắt mà Shuria đã cần mẫn hết sức tạo ra.] [Aa…..aaaaa……aaaaa!!] [Ngay lập tức một lượng ma lực được đưa vào, thế nhưng do cố gắng vắt kiệt ma lực một cách phi lý, một vết rách xuất hiện trên cơ thể Yumis giống như tôi ngày trước.]
Nhưng mà, như vậy đi nữa vẫn còn xa mới đủ để ngăn cản ngài sắt.
[Gyahh!! Aaa..aaaa!!!]Cơ thể Sori bắt đầu co giật và nảy lên, nước mắt giàn dụa từ nó hòa lẫn vào máu đang rỉ ra từ cơ thể Yumis. Yumis đã vượt quá giới hạn, lượng ma lực cố ép ra để rót vào cũng bắt đầu giảm dần.
[Không, không……………………làm ơn đi, ngài anh hùng, Shuria. Là do tôi ngu độn, tôi sẽ làm bất cứ điều gì, chính vì thế, chính vì thế hãy tha cho tôi, làm ơn đừng giết Sori.]Yumis khẩn cầu trong nước mắt.
[Hahaha, làm sao có chuyện tha được. Chính mày nói rằng chúng tao là những kẻ đã chết, người chết lại đi nghe lời từ người sống à?] [Đừng ngu ngốc vậy chứ, Yumis nee sama. Để có thể báo thù Shuria đã lựa chọn rơi vào con đường thành một kẻ ngoại đạo như thế này. Chính vì vậy, hãy tận hưởng sự đau khổ một cách thỏa thích đi. Haha, hahahaha!!] [Lũ….lúc ác quyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyỷ!!!!!]Âm thanh ken két trong xương giấc mơ mà Yumis vẫn đang mong ước ngày càng rõ rệt hơn.
[Aaa…..aaaaa!!!] [Sori!!Sori!!Sori!!Sori [Yu…..yumis…sa……..aaaaaaaa!!]Giống như một quả bong bóng nước nở to quá mức rơi trên mặt đất.
Bang……… giống như xác nhận lại một điều cơ thể con người hầu hết được cấu tạo từ nước. Sau âm thanh đó, thứ sót lại của cơ thể Sori chỉ còn là một khối thịt, không nó đã biến thành một miếng thịt.
[Ế, a, ế?]Với cơ thể ngập ngụa trong máu, Yumis ngây ngốc buông ra những từ ngữ đó. Là do nó không muốn chấp nhận thực tại hay là không thể chấp nhận nổi.
Trong Yumis lúc này, giống như một mảng cát mong manh chỉ cần chạm nhẹ là sẽ sụp đổ.
Chính vì thế, tôi ngồi bên cạnh Yumis đang bất động và thủ thỉ vào tai nó những điều mà tôi đã muốn, luôn muốn nói từ rất lâu rồi.
[Nè, Yumis. Ngay lúc này giống như tao, giấc mơ quan trọng của mày “Đã sụp đổ”. Hãy cho tao nghe một lần cuối, lúc này, tâm trạng của mày thế nào?] [A, aa, aaaaaaaaaaaaaa!! Khônggggggggggg!! Chuyện này, không không không, không thể nào…….không!!] [Ahahaha, đúng vậy, đúng vậy Yumis. Chính là như vậy đấy!] [Haha♪ Khóc nữa đi, kêu la nữa đi, gào thét thêm nữa đi. Để cho mẹ và Sherumi ở trên thiên đàng có thể nghe thấy, âm thanh bi thống này là dành tặng cho họ. Hahahaha.](1 người khỏe 2 người vui) 1 người gào thét bi thảm, 2 người hân hoan.
Aa, chính là nó, chính là điều này.
Thứ tôi luôn tìm kiếm chính là điều này.
Để nhìn thấy thứ này chính là lý do mà tôi đang sống tiếp tại thế giới trong lần chơi thứ 2.
[Nào, vậy thì tiết mục cuối cùng mà bọn tao hết lòng chuẩn bị đã kết thúc rồi. Xem ra mày đã có quãng thời gian tận hưởng vui vẻ đấy nhỉ Yumis] [Chị chính là người đã vén tấm màn của buổi kịch. Đây chính là lúc khép màn rồi]Đến lúc khép màn vở kịch của kẻ ngu ngốc này lại thôi.
Tôi cùng Shuria lần lượt lôi 2 thanh kiếm phổ thông không được chạm tỉa gì từ trong túi ra.
[Không, không, không thể nào. Đây chỉ là giả dối thôi!! Đúng không, hãy nói vậy đi!!]Yumis điên cuồng gãi đầu, nó khóc lóc và lắc đầu như một đứa trẻ.
Yumis gào khóc như để phủ định lại tất cả.
[Vậy thì, đến lúc rồi. Yumis] [Vĩnh biệt, Yumis nee sama]Sau đó chúng tôi giương cao 2 thanh kiếm phục hận.
[Khoongggggggg, á, hự]Giống như đã quyết định từ trước, tôi cùng Shuria xuyên 2 thanh kiếm qua tim Yumis.
[Ahahahahaha] [Kyahahaha, Kyahahahahaha]Đã bao lần, đã bao lần, đã bao lần, ĐÃ BAO LẦN, ĐÃ BAO LẦN, ĐÃ BIẾT BAO NHIÊU LẦNNNNN
Trong bầu không khí ban đêm lạnh như băng, chỉ có luồng khí nóng dị thường xoay vần.
Âm thanh từ tiếng cười điên cuồng của tôi hòa lẫn với giọng cười của Shuria, giống hệt như một bản Piano đang được chơi mà tôi đã nghe ở thế giới cũ.
Thanh kiếm đã xuyên qua như vậy bao lâu rồi?
Đến khi nhận ra thì trước mắt tôi chỉ còn sót lại một miếng thịt trên thanh kiếm.
Chỉ máu thì dường như không đủ cho thanh kiếm trên tay tôi, vì thế những miếng thịt tươi trộn lẫn hơi ẩm cũng được hút lấy.
☆
Với cơ thể nhuốm đầy máu, chẳng khó mà chúng tôi trở nên trông nổi bật tại chỗ này. Nếu nhìn qua sẽ có thể ngay lập tức thấy một chàng trai tóc đen không có gì quá nổi bật và một thiếu nữ Elf với nước da nâu đang ngồi dựa lưng vào nhau.
Xung quanh chúng tôi vương vãi đầy máu, thịt và xương.
Đến cả với xác chết, cũng bị đối xử như rác rưởi và ném đầy trên mặt đất. Hoàn toàn không còn chút dấu hiệu sự sống nào ở nơi này nữa.
[Shuria, việc báo thù của em đã kết thúc rồi, sau này tính sao? Em sẽ ở lại đây chứ?] [Đó là một câu đùa tồi tệ đấy. Cuộc báo thù của Shuria vẫn chưa kết thúc]Cô bé sưng sỉa mặt mày và nói lại giống như đang hờn dỗi.
[Shuria đã tiếp nhận sự thù hận của chị Minaris cùng ngài Kaito và nó cũng đã trở thành của Shuria. Dù cho kẻ Shuria căm thù đã được loại bỏ, nhưng số kẻ cần trả thù vẫn còn rất nhiều, vì thế hành trình báo thù của Shuria mới chỉ bắt đầu thôi. Shuria sẽ không tha thứ cho việc bị bỏ lại đâu] [Đúng vậy, đúng là vậy nhỉ. Anh đã hỏi điều ngu ngốc rồi.]Sự hận thù trong cậu thiếu niên mà vốn không phải của cô gái lúc này đã hoàn toàn được truyền tải.
Vốn dĩ ban đầu nó chỉ thuộc về cậu, nhưng sau khi truyền tải lẫn nhau giờ đây nó cũng là 1 phần của cô gái.
Lầm bầm với cái giọng nhỏ rằng mình đã trở nên ủy mị do màn giết chóc lần đầu tiên, cậu ngước lên nhìn trời đêm.
[A, thật là vui quá đi. Nhanh chóng muốn làm tiếp lần 2 quá]Không hề có gì đáp trả lại khi cậu nói vậy, cậu chỉ thấy sau lưng mình trở nên nặng nề hơn.
Đám người của cậu thiếu niên nhìn thấy giấc mơ.
Một ngày nào đó sau khi kéo lê toàn bộ kẻ thù xuống đáy địa ngục, họ mong ước sẽ biến mất trong thanh thản.
Đứng dưới ánh trăng chiếu sáng, họ không nói bất cứ điều gì, dường như sẽ tiếp nhận tất cả, bóng hình họ dần biến mất trong ánh sáng ngày mới bắt đầu lên.
——Phục thù, vẫn chưa kết thúc.
Bởi vì họ đang cười, vì ngọn lửa màu đen đang rực cháy trong họ đủ nuốt chửng cả vầng thái dương.
NeptuniaVN