Diên Vỹ Của Thiên Đường
Buổi sáng trong lành thanh khiết. Một không gian lộng lẫy ngập tràn sắc xanh của hoa cỏ. Ánh mai soi rọi qua khung cửa sổ trắng, lấp lánh từng giọt vàng còn đọng trên kẽ lá. Cơn gió nhè nhẹ đung đưa cánh hoa hồng, cuốn theo hương thơm dịu dàng của loài hoa tuyệt mĩ. Phía bên kia khung rèm, đôi chim sơn ca quấn quýt nhau, liệng vòng trên không trung. Bài ca tình ái của chúng mang vẻ sinh động đến với khu vườn xanh tươi.
Trên chiếc bàn kính bên hiên cửa, tách trà nóng bốc khói nghi ngút, nằm lặng lẽ. Những quả dâu tươi đỏ chói mọng nước tựa đầu vào hàng bánh biscuit gọn gàng trên chiếc đĩa trắng. Ấm trà bằng sứ sang trọng, điểm xuyến vài bông hoa cẩm tú cầu trên thân, hiên ngang giữa bàn tiệc, bên dưới là đế lửa luôn riu riu ngọn hồng. Mùi hương đậm đà, quý phái của tách trà phảng phất theo dòng khói trắng lan tỏa khắp căn phòng kín.
Vị ngọt ngọt chua chua của tách trà Rosehip không bao giờ làm thất vọng người thưởng trà. Tách trà đỏ sắc mang lại sự thu hút khó cưỡng được. Từ cái nhấp môi đầu tiên, tách trà thoáng để lại đặc trưng của nó trên đầu lưỡi bằng vị ngọt bùi mân mê. Hương vị đậm đà này dường như khiến vị giác con người trở nên tê liệt cho đến khi một chút chua chua chát chát của quả hoa hồng tan dần xuất hiện trong cảm giác. Vị chua sớm trung hòa với cái ngọt của viên đường, mang trả lại sự dịu nhẹ cho cho người thưởng thức. Với mỗi một lần nhấp môi, người uống sẽ được cảm nhận rõ cụ thể từng giai đoạn thay đổi hương vị của tách trà, đây chính là điểm sáng mà Rosehip có thể mang lại. Chính nhờ đặc điểm này, Rosehip là một loại trà đặc biệt, chỉ nên thưởng thức cùng với các loại bánh ít đường để giữ cho chất vị tốt nhất. Thông thường, ta sẽ dùng trà cùng với bánh biscuit nhân trứng và sữa, đồng thời, có thể nếm thêm một hay hai quả dâu tây nếu người dùng muốn gia tăng vị chua hơn khi thưởng trà.
“Uống trà là một nghệ thuật và do đó, ta phải trau chuốt thật tỉ mỉ. Chuẩn bị một buổi tiệc trà cũng như một đại thi hào viết nên câu truyện của họ, tất cả mọi tình tiết đều cần được chăm chút và có chủ ý.”
Vert ngồi bắt chéo chân trên chiếc ghế sang trọng, hai tay cô cầm đĩa và tách trà, đoạn đưa tách lên môi nhấp nhẹ. Đôi mắt Vert khẽ nhắm lại như đang chầm chậm cảm nhận vị ngon của tách trà. Mọi cử chỉ và hành động khác của cô đều trở nên trầm lắng. Bữa tiệc trà không có chỗ cho sự vội vã.
Vị nữ thần của đất nước bên kia đại dương ngả đầu vào chiếc cửa sổ kính, ánh mắt cô đau đáu vào những chú chim sơn ca đang tung tăng quấn quýt lấy nhau trong khoảng sân vườn. Màu thiên thanh ánh trên đôi mắt của Vert là vùng trời bạt ngàn phía trên Leanbox, nơi từng đợt mây ti tích nối tiếp nhau như cơn sóng vỗ trên nền trời. Thời tiết ở vùng đất tận cùng phía nam chưa bao giờ đẹp hơn lúc này, trái ngược hẳn với miền đại lục đang đối mặt với cơn bão mù mịt.
“Món trà hôm nay có vị chua thật đấy, Vert?”
Có vẻ tham dự buổi tiệc trà hôm nay còn có ai khác ngoài Vert nữa, một cô phù thủy mũ đen với mái tóc xanh lam, hệt như màu của tiết trời.
“Coi bộ cậu không hợp với hương chua tự nhiên của quả hoa hồng nhỉ? Tớ khuyên cậu nên dùng chung với bánh biscuit, sẽ giúp trung hòa hương vị đấy, MAGES. ạ”
Nữ phù thủy làm theo hướng dẫn của vị chủ nhà. Cô cắn miếng bánh biscuit để tiếp nhận vị ngọt của nó, sau đó, cô đặt tách trà Rosehip còn ấm nước lên môi một lần nữa. Một hồi nhâm nhi, nụ cười toát nở trên môi MAGES.
“Hmm… Bằng một cách nào đó, tớ không còn cảm thấy chua nữa, thay vào đó, vị của tách trà lại trở nên ngọt bùi dễ chịu.”
Vert nhấp môi với vị trà nóng, cô nhắm mắt thưởng thức, “Đó là phong cách hòa vị đấy. Uống trà luôn là một nghệ thuật.”
“Quả trong số các nữ thần trên thế giới, Green Heart cậu là người duy nhất có thể được thư thái nhất trong giai đoạn này.” – MAGES. cười châm biếm.
“Âu chẳng phải đó là điều đáng mừng hay sao.”
MAGES. không đáp vội mà quay khuôn mặt mình về phía khung cửa sổ, ngắm nhìn khung trời mà Vert đang chăm chú. “Nhưng Vert này, cậu không thể mãi lánh mặt khỏi những sự kiện này đâu. Sớm muộn gì, Leanbox cũng sẽ trở thành mục tiêu của chúng.”
Trên chiếc bàn trang điểm ở góc phòng, một xấp các giấy tờ đóng con dấu của Công Hội Leanbox bị vứt bừa bãi. Vài tờ giấy có in tiểu sử cá nhân của Neptune và Noire, dường như là thông tin truy nã được ban bố. Bìa ngoài của xấp tài liệu có ký hiệu chữ “L” của Lowee cùng dòng chữ mộc đỏ “Tuyệt Mật” chứng tỏ đây là yêu cầu đến từ Blanc sau những sự kiện xảy ra giữa cô với nhóm Neptune nhiều ngày trước. Tuy nhiên, hiện tại vẫn chưa có thông báo căng thẳng giữa các quốc gia, chứng tỏ sự kiện chỉ đang ở hồi âm ỉ, chưa thực sự có sự bùng nổ trên bàn đàm phán chính thức.
“Mà MAGES. này, nghe bảo hình như chị gái cậu, 5pb, đang có dự định tổ chức một buổi diễn live tại quảng trường One thì phải?” – Vert quay sang nhìn đối tác với ánh mắt đầy ẩn ý. – “Chắc chắn sẽ có rất nhiều người hâm mộ đổ về từ đại lục, một cơ hội để Leanbox được làm giàu hơn.”
Là một con người nổi tiếng vì sự tinh tế và cái đầu lạnh, MAGES. hiểu được dụng ý của Vert qua lời nói. Cô không bàn thêm về việc chính sự, điều lẽ ra cô nên nói khi mang xấp tài liệu đến. Nữ phù thủy chỉ vỏn vẹn chộp lấy chiếc mũ của mình, đội nó lên đầu và nở nụ cười tạm biệt người chủ nhà.
“Xin cảm ơn vì tách trà, Vert. Tớ rất mong đợi vào buổi diễn sắp tới và các vị khách sẽ đến Leanbox chúng ta. Tớ sẽ chuẩn bị sẵn để không làm họ thất vọng.”
Cô gái phù thủy đạo mạo bước khỏi căn phòng.
“Hi vọng họ có thể kịp lúc thưởng thức loại trà mới của mình.”
Sau cái gật đầu chào thân ái, nữ thần Leanbox tiếp tục quay mặt về khu sân vườn. Cô ngắm nhìn hai nàng chim đang bay lượn với nhau, rồi nhẹ nhàng thưởng thức nốt tách Rosehip sắp nguội nước.
Nếu như từ trước đến nay, ai cũng cho rằng Lowee là vùng đất của thần tiên, nơi dành cho phút giây lắng mình trong sự yên vui, thì cho đến lúc này, trước cơn bão của chiến tranh, mảnh đất phía bên kia đại dương lại trở thành một vùng đất của hòa bình lý tưởng, ít nhất cho đến hiện tại. Địa thế cách biển của Leanbox khiến quốc gia này tách biệt khỏi các sự kiện căng thẳng trên đại lục, nhờ vậy, nó có thể tự do phát triển mà không màng đến các quốc gia láng giềng. Nhưng hòa bình của Leanbox có thể sẽ trụ vững, nếu nó không chịu chung tay bảo vệ hòa bình chung của Gamindustri?
Tại thời điểm bấy giờ, ở phương bắc lạnh giá, nơi các đảo xa bờ ở tận cùng cực bắc, sự giành giật sự sống đang diễn ra với hai nữ thần trốn chạy.
Trong nhiều ngày qua, quân đội Lowee không ngừng được cử đi do thám tung tích của Noire và Neptune khắp vùng biên thùy phía đông và đông bắc. Các phạm vi tìm kiếm được khoanh vùng vô cùng chuẩn xác mang đến nhiều khó khăn cho nhóm Neptune. Hai nữ thần hầu như bị cô lập với thế giới bên ngoài, và nhằm tránh bị phát hiện, họ buộc phải rút lên vùng cực bắc bằng thuyền tự chế vượt đại dương. Trước cơn lạnh nứt da, điều kiện sống của họ rất tệ.
“Thình thịch… Thình thịch…”
Trái tim Noire đang vỗ từng cơn mạnh bạo trong lòng ngực, hơi thở của cô nén chặt lại ở cuống phổi. Tâm trí Noire chưa bao giờ tập trung như thế này, bàn tay cô chảy mồ hôi nhễ nhại. Cây gậy trên tay cô đang run lên, báo hiệu một điều gì đó.
“Dô ta!!”
Noire hô hào tiếp sức, tay cô bám chặt vào thanh gỗ và kéo hết sức về phía sau. Dây vải nối liền với thân cây đang sắp đứt. Một tiếng la xung trận nữa và cuối cùng, Noire đã kéo thành công con cá khỏi lòng biển lạnh giá. Hóa ra, cô nàng nữ thần đang câu cá cho buổi ăn chiều nay. Thật may mắn khi chiến lợi phẩm lần này của cô là loài cá cam, nặng những phần tư tạ. Cân nặng như vậy thì thịt cá chắc phải đủ cho cả gia đình bốn người ăn, có điều, đó là nếu không tính Neptune với cái bụng không đáy.
Đảm bảo được bữa ăn cho “gia đình”, Noire choàng đuôi cá qua vai rồi vác nó đi bộ về nhà.
Hiện giờ, Noire và Neptune đang sống trong một ngôi lều tuyết do họ tự dựng nên vài ngày trước khi vừa thoát khỏi tầm truy sát của các viên đặc vụ Công Hội Lowee. Họ dự định sẽ tá túc lại nơi này vài ngày, cho đến khi Lowee hướng mũi tìm kiếm của nó xuống phía nam biên giới với Lastation, và họ sẽ nhân cơ hội đó để đánh đường vòng quay lại đất liền.
Tuy bảo rằng cuộc sống khổ cực, hai nữ thần lại có được niềm vui và những trải nghiệm mà trước giờ họ không bao giờ hiểu được khi còn ngồi trên ngai vị. Đó là cuộc sống sinh tồn với tự nhiên. Noire nhờ có ý chí quyết tâm, song hành là tinh thần kiên trì khiến cô trở thành tay thợ săn lành nghề. Neptune, khi bị hoàn cảnh ép buộc vận động, cô bộc lộ được sự khéo léo và tỉ mỉ, đặc biệt hơn là một chút tay nghề đầu bếp mà cô được học từ Nepgear vào khoảng thời gian sống chung với Uzume năm xưa. Một Noire đảm nhiệm săn bắn, hái lượm và Neptune chăm lo nhà cửa, họ trở thành cặp đôi hoàn cảnh rất ăn ý nhau.
Noire thường hay nói rằng, chính nụ cười của Neptune là thứ giúp cô không từ bỏ hi vọng.
“Neptune này, hôm nay, tớ bắt được một con cá cam to lắm.”
Nữ thần Lastation hớn hở vác con cá trên lưng mà xông thẳng vào căn lều. Ngớ ngẩn thay, cô va vào hai bên cạnh cửa rồi ngã bẹp hông vì kích thước con cá quá cỡ so với ô cửa vào. Ấy vậy mà chẳng hiểu sao khi đứng dậy, cô lại tiếp tục va vào cửa y chang, thậm chí là cô còn gồng mình đẩy ngang con cá vào trong.
“Noire, cậu làm cái gì thế hả? Đây có phải là hoạt họa 2D đâu mà cậu đi vào như thế, xoay người dọc lại đi!!” – Neptune bực mình quát.
Noire lớ ngớ nhận ra sự buồn cười của mình và nhanh chóng luồn qua cánh cửa cùng con cá to tướng. Cô thả con cá xuống cái bàn đá một cái rầm rõ to, tiếp đó thì vỗ ngực tự hào.
“Coi này Neptune, thấy tài câu cá của tớ không hả? Nguyên một con cá to khiếp thế này thì đêm nay khỏi sợ đói luôn nha!!”
“Ối trời ơi Noire! Con cá này nhìn hệt như cái con trong bản mở rộng Quái Vật Biển Sâu vớ vẩn của F**al F*****sy *V—” – Chưa kịp dứt lời, Neptune bị Noire vỗ lên đầu một cái đau điếng.
Sức của một người trưởng thành khó thể nào câu nổi con cá có kích thước này, tuy nhiên, Noire là nữ thần nên sẽ có thể lực vượt trội hơn người thường. Lại nói đến sức mạnh của nữ thần, Neptune và Noire trong tình hình hiện thời không cho phép bản thân phát tán share vì những máy dò của Lowee sẽ lần theo dấu vết mà phát hiện được họ. Thành ra, hai nữ thần buộc phải sống như người thường trong khoảng thời gian lẩn trốn này.
Quay lại với con cá cam vừa được Noire mang về từ vùng biển lạnh, Neptune đang gác tay lên cằm suy nghĩ nên làm gì với nó. Cái bụng không đáy của cô chắc chắn sẽ chén sạch, nhưng quan trọng là chế biến như thế nào cho không phí của trời.
“Dù gì thời tiết cũng đang lạnh, chúng ta ăn súp cá nóng nhé.” – Neptune búng tay khi vừa ngộ ra ý tưởng.
Cô quay lưng vào bếp và lấy ra cả một con dao rõ to, dài chẳng thua kém gì một cây kiếm.
Đường cắt đầu tiên, Neptune lát ngang con cá dọc theo xương sống, tách phần xương và thịt da mặt trên của nó. Cô kéo mảnh vừa cắt ra khỏi cơ thể con cá và đặt nó qua bệ đá bên cạnh, sau đó, cô tiếp tục thực hiện lại đường cắt điệu nghệ để lấy nốt mảnh thịt mặt dưới. Vị đầu bếp của căn lều tuyết vứt đi phần xương thừa đã được róc trọn vẹn thịt cá. Cô đặt hai mảng thịt vừa tách quay lại bàn đá lớn, xếp chúng song song, thẳng hàng với nhau.
Neptune hít thở sâu.
“Cross Combination!”
Cây dao của Neptune giơ lên cao và lập tức bổ xuống năm đường dứt khoát. Hai mảng thịt được cắt thành năm phần đều nhau, lưỡi cắt ngọt lịm. Có vẻ cô CPU vừa sử dụng một trong những tuyệt chiêu của mình để chế biến con cá. Đường chặt của cô không quá sâu, lực vừa đủ để chỉ cắt hết phần thịt cá, nhằm tránh tác động xuống bàn đá làm thịt bị dính bụi đất. Quả là một kỹ thuật điêu luyện.
“Này Neptune, cậu vừa dùng share đấy á!” – Noire tỏ ra lo lắng vì nghe tên chiêu thức của cô bạn.
“Không có, tớ chỉ hô tuyệt chiêu chút cho oai ấy mà.”
Hoàn thành công đoạn thái lát, cô nhóc cà tím nhờ Noire hỗ trợ ướp cá với muối đá và một số gia vị khác trước khi dồn tất cả vào nồi nước nóng đang sôi sục sẵn trên bếp. Kết hợp thêm một chút với các loại rong biển tìm được ở vùng lân cận, vị đầu bếp thời vụ đã cho ra mắt món “Neptune Đặc Sản Cá Cam” cực kỳ thơm ngon bổ dưỡng. Nội mùi hương bốc lên từ chén canh súp cũng khiến bụng con người ta rộn rạo.
Vì được sống chung với người gọn gàng như Noire, cô nàng nữ thần hậu đậu năm xưa không được phép phơi bày điểm trừ của mình nữa. Cô bày dọn chén đũa một cách chu đáo trên bàn đá, trước cũng lau dọn kỹ càng mùi tanh cá trên chiếc bàn này, sau mới ngồi đàng hoàng xuống chiếc ghế gỗ. Đợi khi Noire an tọa ngay ngắn vào chiếc ghế, Neptune mới nhấc đũa, cô không quên lời nói đầu bữa ăn.
“Mời cả nhà dùng bữa.”
Món canh súp cá của Neptune không những ngon mắt, nó còn hoàn toàn hợp khẩu vị của Noire. Điều này làm nữ thần sắc đen ăn rất hăng say, tuy vậy, Noire vẫn chưa có lời khen cho Neptune ngoại trừ câu “cũng ngon lắm” một cách ngượng ngùng vì bị con mắt đau đáu của cô bạn nhìn mãi. Neptune cũng hiểu rõ tính cách kiệm lời của Noire nên cô chỉ cần một câu khen nhẹ nhàng cũng đủ mừng thầm trong bụng.
“Cảm ơn rất nhiều vì bữa ăn.” – Cả hai nữ thần cùng nói lời cảm tạ trước khi kết thúc bữa tối của mình.
Người ta thường nói “căng da bụng thì nó chùng da mắt”. Ăn no được đã đời, đôi mắt của Neptune bắt đầu muốn híp lại vì thói lười biếng của cô bộc phát, nhưng Noire lại vẫn bắt ép cô cùng nhau rửa hết đống bát đĩa trước.
“Tớ buồn ngủ lắm rồi, để sáng mai rồi rửa luôn nha.” – Neptune cằn nhằn.
Noire lắc đầu, buộc phải rửa dọn hoàn tất rồi muốn làm gì thì làm.
Vậy là sau màn rửa dọn tưng bừng, Neptune cuối cùng cũng có thể ngả lưng lên chiếc giường gỗ tự chế. Ngay khi vừa đập mặt xuống nệm, cô nữ thần lười biếng đã chìm sâu vào giấc ngủ với cái bụng no nê. Noire nhìn thấy tỏ vẻ thất vọng, cô vẫn thương tình chỉnh tư thế nằm của người bạn và cẩn thận đắp chăn.
Trong giấc mơ ngủ, Neptune vẫn còn nói lẩm bẩm, “Pudding, pudding…”
Vì căn lều tương đối nhỏ và khuya đến sẽ rất lạnh nên hai nữ thần phải nằm chung một giường nhằm tiết kiệm không gian và giữ ấm cho nhau.
Thật nhẹ nhàng, Noire chui mình vào chiếc chăn cùng Neptune, ngả đầu lên chiếc gối êm, tâm trí cô chưa bao giờ có thể sảng khoái hơn, nhất là sau một ngày vất vả. Cơ mà, Noire chưa ngủ được. Ánh mắt cô cứ nhìn lên cái trần mái không mấy thân quen, lòng hơi bồi hồi nhớ lại mái nhà của mình ở phủ nữ thần. Nhưng cô biết mình đã chọn con đường này vì Neptune, người bạn mà cô hết mực yêu quý, cô sẽ không cho phép bản thân có chút hối tiếc nào. Nghĩ rồi, Noire chồm người, lặng lẽ hôn lên vầng trán ấm áp của Neptune như lời chúc ngủ ngon trong đêm khuya lạnh giá.
Khắc khuya là buổi khiêu vũ của cơn gió bắc, hòa với nhịp van-xơ trầm thăng của ban nhạc sấm rền. Từng điệu nhảy của tự nhiên là mỗi cơn chấn động mà căn lều tuyết phải gánh chịu. Nó như hòn sỏi nhỏ bị giẫm đạp bởi bước chân của mẹ tự nhiên. Song, viên sỏi cứng cáp vẫn đứng vững giữa giông tố, nó là mái ấm chở che cho giấc ngủ yên bình của những sinh linh nhỏ bé bên trong.
Trước cơn gió lạnh lẽo, Neptune vô thức choàng tay sang người của Noire, cô cuộn mình lại vì cơn lạnh xâm chiếm. Noire tình cờ thức giấc, thấy gương mặt của người bạn quá gần khiến cô không khỏi xấu hổ, nhưng cô không thể phá bỏ giấc ngủ của Neptune được. Noire đành chịu đựng sự chật chội này và quay lại với giấc ngủ. Nhưng dường như có một điều gì đó vẫn làm cho nữ thần chưa yên giấc. Linh cảm đang mách bảo cho cô có điều không lành. Ngọn gió rít vào tai không bình thường. Âm thanh của nó phát ra vào đêm nay lớn hơn mọi thường, lớn hơn hẳn tiếng sấm rền trên trời cao, như thể vừa có sự va chạm rất lớn ở đằng xa. Noire đinh ninh đó là do các tảng băng bị cuốn trôi va vào nhau. Cô cố gắng nhắm mắt.
“Đùng!!”
Thứ âm thanh to lớn lại phát ra một lần nữa, giờ thì nó trở nên gần hơn bao giờ hết.
Biết rõ có biến cố chẳng lành, Noire giật mình ngồi dậy. Cô định lên tiếng gọi Neptune, thì nào ngờ bị cô bạn đã tỉnh dậy trước dùng tay che miệng lại.
“Suỵt, Noire! Đừng gây ồn, chúng đang ở quanh đây.” – Neptune thì thầm.
“Sao cơ?” – Noire lo lắng.
Neptune dùng tay chỉ về phía cửa nhà, cô tiếp lời, “Âm thanh vừa nãy là tiếng tàu phá băng của Lowee. Vùng biển xung quanh đây bị bao bọc bởi trận địa băng trôi, muốn vào được chỉ có thể sử dụng thuyền nhỏ, nhưng với thời tiết này thì rõ ràng điều đó không khả thi. Vì vậy, chúng sẽ sử dụng tàu phá băng để xông vào.”
Sự thông minh đột xuất của Neptune khiến Noire càng trở nên ngạc nhiên hơn, nhưng cô giấu nó đi vì không muốn bị xấu hổ trước mặt người bạn.
“Vậy chúng ta phải mau trốn thôi, nhân lúc gió bão còn lớn, chúng sẽ không thể nhìn xuyên qua được màn tuyết dày.”
“Chờ đã nào, chúng ta không thể đi mà không để lại chút quà mọn cho những vị khách không mời đâu.” – Neptune lộ rõ vẻ hứng chí. – “Như một vài quả pháo tự chế chẳng hạn.”
Một lúc sau, Neptune và Noire nhanh chóng lẩn trong màn tuyết và ra được bãi đỗ thuyền đằng sau tảng băng lớn. Họ nhanh chóng đẩy thuyền và bí mật chèo ra biển lớn, trong khi lính của Lowee chỉ vừa đổ bộ lên đảo băng. Tiếng đạp cửa rầm rầm vang vọng trong đêm tối của đoàn binh lính.
“Ba… hai… một… Và bùm!” – Neptune nhắm mắt đếm.
Giữa đêm tối mù mịt bỗng dưng trên bầu trời xuất hiện nhiều đóm sáng phún lên từ hòn đảo. Chúng nổ lộp bộp thành những tràng pháo hoa rực rỡ, làm sáng rõ cả một khu trời. Bọn lính chạy nháo nhào vì bị pháo hoa đốt cháy quần áo. Cả căn lều tuyết bị sức nóng làm cho đổ sập, đè lên mấy tay chỉ huy đang mò tìm bên trong. Nhờ vào ánh sáng phát ra từ vụ nổ thu hút mọi tầm mắt của các chiến hạm Lowee về phía nó, nhóm Neptune đã có thể âm thầm đi giữa lòng địch dễ dàng.
Ý tưởng của Neptune không chỉ dừng lại ở màn thu hút đó, cô đã bàn với Noire về một giai đoạn khác của kế hoạch. Hai người sẽ chiếm lấy một con thuyền cano của lũ lính trên đường thoát thân.
“Neptune, cậu có nghĩ đây là cách tốt không vậy?” – Giọng của Noire vọng ra từ cái thùng gỗ.
“Được mà, tớ đảm bảo sẽ hù họ chết khiếp cho mà xem.”
Kế hoạch của Neptune là cô sẽ giả vờ thành một thủy thủ bị đắm tàu và trôi dạt trên cái thùng gỗ giữa biển để được lũ lính vớt lên cano. Vì bầu trời đêm tối mịt và ánh sáng phát ra từ màn pháo hoa chỉ đủ soi rọi chút ít cho lũ lính nhìn thấy bóng người, lũ lính không thể nhận biết đó là ai. Bằng cách đó, Neptune đã đánh lừa chúng đưa cô lên tàu không chút khó khăn.
Đối với cư dân của Gamindustri, không nhiều người thấy được hình dáng thực sự của các CPU ngoại trừ người dân nước họ, hầu hết đều chỉ nhìn qua mỗi trạng thái HDD. Do đó, số lính vừa đưa Neptune lên tàu không thể ngay lập tức nhận diện cô, tuy nhiên, họ có chút ngờ vực vì đã được nhìn lướt bộ hồ sơ trong cuộc họp nhận nhiệm vụ.
“Này, mái tóc màu cà tím này nhìn quen quen.” – Một tên lính nghi ngờ. – “Thử lật người y lại xem mặt đi.”
Hai ba tên lính chụm lại, kẻ dí đèn pin rọi thẳng vào đối tượng, kẻ thì run run dùng tay lật ngửa Neptune lại. Đến khi khuôn mặt của Neptune lộ diện, bọn chúng bỗng la toáng loạn như gặp phải quỷ thần. Mấy tên sợ quá nhảy ào xuống biển, quên luôn cái lạnh mà bơi thẳng về tàu lớn, số còn lại ngã quỵ xuống sàn tàu.
“Rầm!!”
Tiếng la hét của bọn chúng là tín hiệu cho Noire đang nấp bên trong chiếc thùng gỗ trôi nổi vừa được bọn lính vớt lên. Cô đạp thủng chiếc thùng, lao ra và tặng ngay cho toán lính cú song phi cước đẹp mắt khiến cả ba tên bất tỉnh nhân sự.
“Phù!” – Noire thở dài, cô quay sang nhìn Neptune. – “Khuôn mặt cậu ghê quá đấy Neptune, tháo ra cho tớ nhờ nào.”
Chẳng qua cô nàng nữ thần Planeptune đã dùng những miếng rong biển bỏ trong túi vải để hóa trang thành ác ngư hà bá, làm bọn lính yếu bóng vía sợ chết khiếp.
Không để mất nhiều thời gian hơn, Neptune và Noire trói lũ lính lại bằng dây thừng, đạp vài thùng gỗ xuống nước rồi quẳng chúng lên cho trôi tự do, sau đó, hai cô mới chạy đến buồng điều khiển, lái chiếc cano chạy hết tốc lực ra xa. Các quái xế đã quá quen thuộc với trận địa băng trôi, dù đạp hết ga, họ vẫn nhớ rõ đường đi mà tránh né các vật cản. Nhân lúc tiếng nổ của pháo hoa vẫn còn đủ lớn để át đi tiếng động cơ cano, hai nữ thần dễ dàng biến mất khỏi tầm phát hiện của đoàn tàu Lowee. Kế hoạch trốn khỏi vùng biển bắc của Neptune chính thức thành công mĩ mãn và giờ họ sẽ lên đường đến lục địa PC, lục địa to lớn nằm ở phía đông thế giới, vùng đất được cho là còn rất hoang sơ, không thuộc quyền kiểm soát của bất kì quốc gia nào.
Đối lập với cuộc chạy trốn của nhóm các nữ thần, lúc này, một câu chuyện khác đang diễn ra tại đâu đó trên đại lục.
Một nữ phù thủy đang bị toán lính bao vây, kẻ nào mặt cũng ngặt vẻ đề phòng và thù địch. Người phụ nữ nâng cao chiếc gậy rồi thình lình gõ xuống mặt đất, kèm theo lời chú phép.
“Mechanical Paradox, hãy nếm mùi tri thức của ta!”
Lời niệm chú vừa được sử dụng, tức thì phía sau cô gái có mái tóc xanh lam và chiếc mũ chóp nhọn, một vòng tròn ma pháp với nhiều bánh răng chi chít hiện ra. Từ những chiếc bánh răng chuyển động bắn ra luồng sáng tấn công vào số lính cường vệ đang bao vây đối tượng. Các tia sáng này không thể bị chống đỡ, nó xuyên qua lòng ngực họ và khiến tất cả đồng loạt đổ gục. Nữ phù thủy bước đi ung dung giữa hằng hà người nằm bất động, cô nhủ thầm, “Chắc mình đã điều chỉnh tia sáng đủ để khiến họ bị tê liệt rồi nhỉ?”
MAGES. đã băng qua biên giới của đất nước viễn tây, Planeptune, thông qua một cách không thể nào gây chú ý hơn. Dù động cơ của cô vẫn chưa rõ ràng, có vẻ cô muốn tiến sâu vào bên trong thành phố, mặc cho sự ngăn cản của lệnh cấm nhập cảnh.
Thành phố đã nhanh chóng ứng phó với sự xâm phạm lãnh thổ, một lượng lớn quân được điều động bảo vệ vành đai xung quanh thủ phủ Planeptune dưới lệnh của B-Sha, song hầu hết chỉ cố thủ vị trí mà không hề có ý tiến đánh kẻ địch. Điều này âu là vì tư lệnh của họ hiểu rõ MAGES. là một pháp sư tấn công diện rộng, nếu cứ đẩy quân vào hang cọp một cách bất cẩn thì chỉ càng để lộ nhiều yếu điểm. Đối phó với vấn đề, họ quyết định phái CPU Orange Heart nghênh tiếp vị khách quý đến từ Leanbox.
Ánh sáng của động cơ năng lượng sáng tỏ trên tầng thượng đại điện trung tâm chứng tỏ Uzume đã nhập cuộc trong nhân dạng HDD của mình. Cô nhanh chóng tìm đến MAGES. rồi đáp đất ngay trước mặt nữ phù thủy. Orange Heart hiểu rõ phép tắc của ngoại giao, nữ thần sắc cam không để lộ cảm xúc trong lời nói, mà chỉ thực hiện đúng phép xã giao cần có.
“Chẳng phải cô phù thủy nổi tiếng của Gamindustri đây sao, ngọn gió nào mang cô đến đây vậy, Maker MAGES.?”
“Ô hô, thật vinh hạnh khi được cả một CPU đón tiếp thế này. Nói sao nhỉ, tôi đến đây vì muốn được giới thiệu loại trà mới cho Planeptune thôi mà.”
“Thật đáng tiếc quá, nhưng đất nước của bọn tôi đang không có nhã ý dùng trà vào lúc này đâu, thưa nữ phù thủy của Công Hội Leanbox. Vả lại, một người bán trà sẽ không gây hại đến những người lính đâu nhỉ.” – Orange Heart bắt đầu có sự chuẩn bị, tay cô đang thả lỏng để có thể bước vào tư thế chiến đấu. – “Tôi nghĩ cô sẽ cần một lý do hay hơn đấy, nữ phù thủy.”
MAGES. nâng cây gậy pháp của mình lên xoa xoa viên ngọc trên mũi trượng, cô cười khiêu khích, đáp, “Ấy ấy, nữ thần lại hiểu lầm rồi. Tôi thật sự chỉ thừa lệnh của CPU Green Heart thôi mà.”
Bỗng chốc ngay phía trên đỉnh đầu của Orange Heart xuất hiện quả cầu ánh sáng trắng vân. Nó thình lình rải xuống mục tiêu liên tục những chòm tia nóng rực lửa. Cô CPU vốn đã thủ thế sẵn nên dễ dàng tránh né, và với khả năng cận chiến uy lực, Uzume còn sẵn sàng thực hiện một đòn phản công với đối phương. Suy cho cùng, Orange Heart là CPU chuyên cận chiến, tất nhiên phải là thiên địch của quân xạ kích.
Orange Heart trượt nhanh trên nền đất với đôi giày patin màu cam nhạt được chỉnh sửa cho phù hợp với địa hình gồ ghề. Khả năng di chuyển uyển chuyển của Orange Heart đủ khéo léo để cô vừa tránh né đường đạn vừa thu hẹp khoảng cách với đối phương.
CPU của Planeptune dự định thực hiện chiến thuật bao vây kẻ địch, cô đánh gót thay đổi quỹ đạo của mình bọc quanh MAGES. thành một vòng tròn thần tốc. Từ đây, Orange Heart có thể tung đòn tấn công một cách bất ngờ từ mọi hướng.
Không khó để MAGES. nhận ra được chiêu bài của đối thủ và tình huống éo le mình vừa rơi vào. Hiển nhiên khả năng đánh diện rộng của nữ phù thủy không thể vượt hơn được tốc độ di chuyển và ra đòn của Uzume, cô sẽ cần một sự trợ giúp khác đến từ công nghệ.
“Đây sẽ là lúc để mình thử nghiệm thiết bị mới này.” – Cô lẩm bẩm.
Ngay từ góc phải của cô phù thủy, Orange Heart phóng người khỏi quỹ đạo quay và lao thẳng vào MAGES., găng tay cô rực bỏng nguồn năng lượng share tuôn trào.
“TIME PARADOX, thời gian dừng lại!” – MAGES. đâm sầm cây gậy pháp của cô xuống mặt đất, tiếng gào từ thanh quản cô vang lên.
Ánh sáng phát xạ từ viên ngọc trên đỉnh trượng tác động lên cơ chế của thế giới. Nó tạo ra một trường không gian đặc biệt màu xám tro, trì hoãn hoạt động của vật chất bên trong. Tất cả trở nên ngưng đọng, hệt như thời gian đang dừng lại trước mắt của vạn vật. Ngoại trừ MAGES., chủ nhân của cây gậy pháp, không ai có thể di chuyển được nữa.
“Suýt thì lãnh trọn đấm của CPU Cam rồi. May mà thứ này thực sự hoạt động đấy.”
MAGES. tò mò về khoảng không gian kì dị do cô tạo ra. Cô đi xung quanh, thử chọc ngoáy khuôn mặt những người khác, chưa kể còn thử chạm vào đôi găng tay đang cháy lửa share của Uzume. “Nóng quá” là điều cô phải thốt lên khi bị share làm phỏng ngón trỏ trái. MAGES. dần dần đúc kết được kết luận. Chiều không gian này có khả năng làm ngưng đọng mọi thứ thuộc về phạm trù vật chất, ngay cả ở thời gian và không gian. Mọi nhân tố vô sinh như nhiệt độ, gió đều bị gián đoạn cho đến khi cơ thể của MAGES. chạm vào nó. Tuy nhiên, không gian này không phải là vô địch, nó có thời gian hạn định là con số đếm ngược được hiển thị trên viên ngọc phát xạ. Tổng thời gian là khoảng chín giây từ khi kích hoạt.
“ORA!” – Tiếng thét xung trận của Orange Heart lại vang lên sau khi trường không gian bị vô hiệu hóa.
Cú đấm của cô CPU vẫn rất uy lực như trước khi bị rơi vào trường ngưng đọng. Có điều, mục tiêu của cô đã không còn ở trước mặt nữa.
“Cái gì?!” – Orange Heart kinh ngạc.
MAGES. thở dài từ phía sau, cầm cây gậy pháp giương lên cao rồi gõ khẽ lên đầu một Orange Heart đang bị mất đà khiến cô CPU này ngã chổng mông xuống mặt đất. Uzume nổi xung thiên, tay cô siết chặt hòng định quay lại đánh trả đối thủ thì bỗng dưng cô phù thủy ranh ma lại ném gậy đầu hàng. Hành động của cô làm Orange Heart tụt mất xung khí trong vẻ mặt đầy thất vọng, trái ngược, nữ phù thủy lại nở nụ cười ngạo nghễ.
Sau khi đồng ý chịu trói, thay vì bị đưa cho bên Công Hội xử lý, MAGES. lại được Uzume dẫn lên đại điện trung tâm, nơi làm việc của hiền giả Histoire. Có vẻ như nữ hiền giả Planeptune đang có dụng ý gì đó với cô nàng phù thủy đang bị bắt giữ này.
Gặp được MAGES., vị hiền giả của Planeptune vẫn nồng hậu đón tiếp như vị khách xa đến chơi nhà, đồng thời mang trả lại đồ đạc tư trang ban nãy tịch thu của MAGES.. Đồng thuận với suy nghĩ của vị chủ nhà hiếu khách, nữ phù thủy cũng vui vẻ ngồi vào bàn tiếp chuyện.
Thoạt đầu, MAGES. giải thích cho Histoire nghe về những thông tin cô nhận được về sự kiện của Neptune và Noire ở Lowee, rằng Blanc đã luôn gây áp lực lên các quốc gia khác, yêu cầu họ bắt được người chịu trách nhiệm quay trở về. Tuy nhiên, cô phù thủy nói rõ bản thân mình không đồng tình với yêu cầu của Lowee, cô vẫn nhất chí tin vào sự vô tội của Neptune và Noire. Dù vậy, thiện chí của MAGES. không thực sự rõ ràng. Cuộc đàm thoại trên bàn trà của cô với nữ thần Green Heart hồi còn ở Leanbox cho thấy trong trí lược của nữ phù thủy vẫn còn một dụng ý khác. Song cô là người tinh tế và giỏi thương lượng, tất nhiên cô sẽ không để lộ mục đích của mình ra cho đối phương khai thác.
“Tôi tin rằng, Planeptune hẳn phải có nhiều hơn những nguồn tin mà quốc gia khác có. Như là vị trí hiện tại của nữ thần chẳng hạn.” – MAGES. vào thẳng vấn đề chính. Những phút đàm đạo bình thường đã trôi qua, cô cần thu thập thông tin.
Gián đoạn cuộc trò chuyện giữa MAGES. và Histoire, Uzume quay lại phòng khách với khay trà trên tay, cô nói vội vã, “Xin lỗi nhé, tôi quên mất pha trà mời khách thế này.”
Histoire gật đầu với Uzume, ra hiệu cho cô không làm phiền cuộc đàm thoại quan trọng. Nữ thần sắc cam hiểu ý, nhưng cô không ra khỏi phòng mà ngả lưng lên chiếc sô pha bên cạnh, theo dõi cuộc đối đáp.
“Chúng tôi tin rằng cô có lý do chính đáng hơn là một chút “tình bạn” mà cô đề cập khi nhắc đến Neptune.” – Vẻ mặt của Histoire nghiêm trọng hơn.
“Tôi thực sự không mong Planeptune có sự nghi ngờ nào đối với tôi, vì như thế sẽ thật đáng buồn thay. Nhưng mà tôi nghĩ có lẽ chúng ta không nên bàn sâu về điều nhạy cảm đó, thật ra, mục đích của chuyến thăm này là vì điều khác.” – MAGES. nâng tách nhấp một ngụm trà. – “Như là giới thiệu một loại trà mới ngon hơn thế này chẳng hạn. Tôi đã nói với cô Uzume và những người lính khác, nhưng chẳng hiểu sao họ cứ muốn tấn công tôi mãi.”
Dường như nữ phù thủy nhận thấy nét biểu cảm khác thường của Histoire nên liền sớm giải phóng tình hình.
Histoire phì cười, vẻ mặt nghiêm túc của cô cũng chẳng còn.
“Hóa ra là vì chuyện cỏn con vậy. Xin thứ lỗi vì Planeptune vẫn đang trong trạng thái căng thẳng, đã làm phiền đến cô MAGES. rồi.”
MAGES. hòa nhã cười rộn, sau đó, cô mang ra một gói trà thượng hạng từ bên trong chiếc túi xách của mình. Theo lời cô giới thiệu, đây là trà “Earl Grey”, đặc sản từ vùng Rừng Valen ở Leanbox. Hiền giả nhận lấy gói trà và ngửi thoảng qua mùi lá khô bên trong. Thấy mùi thơm đặc biệt, cô gật đầu tấm tắc.
“Tôi tin rằng cô MAGES. còn một thứ gì khác muốn chia sẻ cho chúng tôi sau quãng đường dài nhỉ?”
“Hiền triết các vị tinh tường thật, đúng là tôi còn một vật nữa, nhưng tôi nghĩ đã gửi cho các vị rồi mà.” – MAGES. cười đùa. – “Nó có thể nằm trong túi áo hay đâu đó mà Uzume đã quên mất chăng?”
Một tiếng “Hả?” phát ra từ cô gái đang tỏ ra chán chường ở phía sau. Nghe được lời chỉ điểm, Uzume rà soát khắp cơ thể để tìm cái vật mà MAGES. đề cập nhưng sớm bị chặn lại bởi Histoire. Nữ hiền giả hiểu được dụng ý của MAGES., cô biết đó không phải thứ có thể tùy tiện phô bày ra bên ngoài. Sau khi hoàn thành giới thiệu loại trà mới và giao món đồ đặc biệt, nữ phù thủy xin phép vị chủ nhà được ra về sớm vì còn bận việc. Histoire đồng ý, cô nói với Uzume hộ tống nữ phù thủy đến biên giới quốc gia một cách cẩn thận. Hai người cúi đầu lịch sự với nhau trước khi chào tạm biệt.
“À phải rồi, CPU Cam, tôi còn một thứ suýt quên gửi cho cô.”
MAGES. rút trong túi áo ra một thiệp mời được trang trí họa tiết vô cùng bắt mắt. Một lời mời tham dự tiệc trà của Green Heart tại vườn dinh thự ở Leanbox.
“Tiệc trà à? Xin lỗi nhưng tôi không biết mình có thể đi đâu trong lúc quốc gia còn nguy khó thế này.” – Uzume đáp.
“Đừng trả lời vội, nữ thần. Tôi nghĩ cô sẽ không muốn lỡ buổi tiệc này đâu, hay đúng hơn, Planeptune sẽ không muốn bỏ qua cơ hội của nó.” – Vài bước chân sau, nữ phù thủy cất tiếng nói, đủ nhỏ để chỉ mình Uzume nghe được. – “Cẩn thận đấy CPU Cam, Planeptune không thực sự an toàn như cô nghĩ đâu.”
Kết thúc lời nói bí ẩn, MAGES. ngạo nghễ tiến ra khỏi lằn ranh phân định chủ quyền của Planeptune. Cô cứ bước đi mà chẳng đoái hoài về đất nước phía sau lưng. Dường như MAGES. đã hoàn thành bổn phận của một sứ giả, còn lại là phần của vị chủ nhân đáng quý cùng thú vui với hai chú chim nhỏ đang bay lạc.
Quay trở lại với cuộc hành trình của Neptune và Noire.
Hai nữ thần đã lênh đênh trên biển suốt ba ngày ròng, lục địa PC quả thật xa xăm hơn họ nghĩ. Động cơ chân vịt của chiếc cano đã cạn sạch nhiên liệu từ vài ngày trước, nó trở thành thứ khiến con thuyền nặng hơn nên sớm bị vứt bỏ.
Trong khoang điều khiển chỉ còn chút ít lương thực, có thể nói là vừa đủ một bữa cơm. Vùng biển đen bao bọc con thuyền đặc biệt không thấy sự xuất hiện của bất kì loài cá tôm nào, cứ hệt như một vùng biển chết. Nước biển lại có nồng độ muối vô cùng cao, không thể lọc và sử dụng được.
Neptune và Noire không còn đủ sức chèo thuyền nữa. Cả hai phó mặc nó trôi dạt trên con sóng biển. Họ đang cố gắng chìm vào giấc ngủ cho quên cơn đói khát.
“Nè, Noire, chúng ta sắp đến đất liền chưa vậy?” – Neptune than thở với cái bụng đang đánh trống.
Bản đồ định vị trên tay của Noire nói rằng họ đang trôi dạt đâu đó ở vùng biển giữa lục địa PC và đại lục đất liền. Ở đây, từ trường rất mạnh làm cho la bàn không thể hoạt động được. Sao Bắc Đẩu cũng chẳng giúp được các nữ thần bởi khi đêm xuống, làn mây mù lại nuốt chửng cả bầu trời sao. Nơi này giống như vùng đại dương của hư không vậy.
“Noire này, hay là chúng ta hóa HDD để thoát khỏi chỗ này đi?”
“Không được, Neptune… bọn chúng sẽ phát hiện ra ta đấy.” – Noire đáp. – “Cố gắng đi, chúng ta sẽ đến được lục địa PC sớm thôi.”
“Coi kìa, cậu nói chuyện còn không nên lời mà vẫn còn quan tâm đến chuyện đó à?”
Neptune ngả đầu trên sàn thuyền, ngước nhìn lên bầu trời ngập trong sắc đen, không một chút ánh sáng. Giọng cô buồn bã.
“Noire, hay là chúng ta cùng quay về Lowee đi, ta sẽ nói chuyện thẳng thắn với Blanc. Đến giờ, cậu ấy cũng đỡ giận rồi. Vả lại, C-Sha vẫn bình an kia mà.”
Noire gượng nắm tay của mình cốc lên đầu Neptune một cái.
“Ngốc. Kế hoạch của kẻ địch vốn là đẩy ta vào tình thế này. Nếu giờ mà trở về Lowee, tớ không nghĩ mọi việc sẽ đơn giản như trước đây nó đã từng. Gamindustri đang ngập trong làn sương mù của nghi vấn và ngờ hoặc, nơi mà tiếng nói của tình cảm sẽ chẳng còn tác dụng nữa đâu.”
“Nhưng tớ vẫn đang tin vào cậu đấy thôi, Noire.”
Lời nói của Neptune làm Noire đỏ mặt, cô lắc đầu, “Đúng là không nói lại với cậu mà.”
Hai người nhìn nhau một lúc rồi chợt cười sặc sụa. Hồi sau, họ lại cố quay lại với giấc ngủ, gắng vượt qua đêm nay với cái bụng rỗng cồn cào.
Những nữ thần đang trải qua một giai đoạn khó khăn. Họ bồng bềnh trên biển cả, tâm trí không có gì khác ngoài hi vọng sẽ đến được đất liền. Thiên nhiên chốc trở thành người bạn đồng hành cho họ đặt hi vọng, đồng thời lại là kẻ tàn nhẫn sẽ chẳng may tước đi niềm tin nhỏ nhoi đó.
Cơn gió liu riu của đêm tối đưa cô gái chìm vào giấc ngủ. Neptune đang mơ, điều mà trước giờ ít khi cô gặp phải. Giấc mơ của Neptune đưa cô quay về với căn lều tuyết cùng Noire ở đảo phương bắc, đúng lúc Noire vác con cá vào nhà. Cái bụng đói cồn cào của Neptune khiến cho nước vãi nhễu nhại trên miệng cô. Cô cứ như đang muốn bay vào ăn tươi nuốt sống con cá đó.
“Rầm!!”
Đột nhiên, con cá sống lại, nó nhảy ào lên người Neptune khi cô chỉ vừa kịp tiến tới. Con cá vỗ đành đạch cái đuôi vào khuôn mặt lớ ngớ của cô nàng nữ thần hậu đậu.
“Neptune! Neptune, tỉnh dậy đi!”
“Đừng có đánh tao nữa mà, tao xin lỗi vì đã làm thịt mày mà!” – Neptune la toáng lên.
“Đừng có mớ ngủ nữa, Neptune, chúng ta gặp vấn đề rồi nè!” – Noire quát tháo, tay cô vỗ liên tục vào mặt người đồng đội để khiến cô ta tỉnh dậy.
Vị nữ thần của Planeptune vừa mở mắt ra, điều đầu tiên cô nhìn thấy là cái bụng con cá to khủng khiếp đang bay qua trước mắt cô.
“CÁI… GÌ… THẾ… HẢ?!” – Neptune như muốn ngất đi vì hoảng hồn.
“Nguyên một con cá voi khổng lồ chứ sao!!”
Hóa ra trong lúc đang mơ ngủ, cả hai nữ thần đã bị một con cá voi xanh tấn công. Con cá này to gấp thuyền cano những năm lần chứ chẳng ít. Trong lúc Neptune đang còn ngủ ngáy, Noire đã chiến đấu để ngăn cản nó không cắn nát con thuyền. Ngặt một nỗi, lưỡi kiếm của nữ thần không còn bổ sung được nhiều năng lượng sẽ rất khó để xuyên thủng qua lớp da dày của nó. Noire hiểu rõ đây là cuộc đấu không cân sức, cô liền ra hiệu cho Neptune vừa loay hoay tỉnh dậy, nhanh chân đi lấy mái chéo và chạy thoát khỏi vùng biển. Còn riêng với cô, Noire, sẽ tiếp tục chống đỡ đợt tấn công của con cá voi.
Tuy nhiên, dự đoán của Noire không thể lúc nào cũng chính xác. Cái lưỡi của con cá bỗng đâm dài như cái xúc tu, nó đánh bật cây kiếm khỏi tay Noire rồi cuốn chặt lấy cơ thể cô nữ thần.
“Noire!” – Neptune thét lên, đoạn cô vứt mái chèo rồi rút kiếm lao lên cứu bạn.
Vì chẳng còn bao nhiêu sức lực, Neptune thậm chí chẳng thể làm bị thương con cá với thanh kiếm mỏng của mình.
“Cross Combination!”
Không còn cách nào khác, Neptune buộc phải phát động share truyền vào lưỡi kiếm, cô biến thân thành dạng HDD để gia cường sức mạnh. Lưỡi kiếm thứ hai bổ xuống, lần này, với đủ sức mạnh cần thiết, nó đã cắt phăng cái lưỡi gớm ghiếc của con quái vật biển sâu.
Con quái gầm lên tiếng kêu dữ tợn. Cái lưỡi bị đứt của nó chỉ như kim hỏa vừa đánh lửa, giờ đây nó mới thực sự trở nên nguy hiểm hơn bao giờ. Các mạch máu trên cơ thể con cá đâm ra khỏi lớp da, chúng dày như những cái dây roi, quất mạnh bạo xuống con mồi. Chuỗi tấn công dồn dập của con quái vật lên nhóm nữ thần ngày càng dày đặc. Liên tục năm sáu cái dây roi của nó quất vào cơ thể của Purple Heart từ mọi phía, chỉ với một thanh kiếm không tài nào phòng thủ được. Cứ chém dứt dây roi này thì ngay tức thì sẽ bị một cái khác đánh trả. Ngay cả ở dạng HDD, Neptune vẫn đang bị đẩy vào thế khó. Chưa kể rằng dây roi này cứng cáp vô cùng, nó đủ lực in lại vết hằn đỏ máu trên cơ thể Purple Heart.
“Lacie Dance!”
Chẳng biết tự lúc nào, Black Heart đã vươn người lên trên không trung, cô bất ngờ đáp đường kiếm uy dũng vào ngay đỉnh đầu con cá voi thành tinh. Máu ứa ra từ vết thương chạy dài, con cá gầm lên tiếng kêu vũ bão. Các dây tua càng đâm ra từ cơ thể nó nhiều hơn. Chúng nhanh chóng đâm thẳng về phía CPU Đen trước khi cô kịp đáp xuống boong thuyền. Nhận thấy sự nguy hiểm từ đòn tấn công sắp đến, Neptune bằng mọi giá phải ngăn chặn nó vì cô biết rằng Noire là lời giải duy nhất cho tình hình khốn khó này, chỉ có tuyệt kĩ Volcano Dive mới có thể đánh bại được con quái. Purple Heart định tâm lại, cơ thể cô dần phát tán nguồn năng lượng share to lớn tạo thành trường bảo vệ xung quanh. Nữ thần nâng thanh kiếm lên, nhắm vào nơi bó roi dày nhất của con cá và hô lên tuyệt kĩ tất sát, “Victory Slash!”
Tích lũy năng lượng share vào thanh kiếm, Purple Heart chém ra đường ánh sáng hình chữ “V” về phía kẻ thù. Đường chém năng lượng này nóng như lửa hỏa ngục, nó triệt tiêu bất kì thứ gì trên đường bay, mặc cho vật thể đó có dày hay cứng cáp đến như thế nào.
“Noire, cơ hội đến rồi, hãy dứt điểm nó đi!” – Purple Heart thét lên trong cơn bão. Tiếng nói của cô lấn át cả âm thanh của sấm gầm.
Ngay khi đường chém cắt đứt được bó tua roi dày nhất, giải thoát cho Black Heart khỏi nguy hiểm cận kề, nữ thần sắc đen quyết đoán không phí phạm công sức của người bạn. Đôi cánh trên lưng cô nhả hạt năng lượng tạo lực đẩy phóng cô thẳng về phía đối diện con cá voi trong chớp mắt. Black Heart cố gắng tránh né số roi phòng thủ của địch. Cô đảo hướng, đánh võng giữa không trung một cách điệu nghệ rồi lợi dụng chính những cái dây roi của kẻ địch làm bàn đạp ném cơ thể mình lên đỉnh đầu con quái. Thanh kiếm trên tay cô đầy dứt khoát đâm sâu xuống vết thương còn đang hở miệng.
“Volcano Dive!”
Hệt như lúc Black Heart tạo ra một hồ dung nham cản đường White Heart tấn công Neptune, trường hợp này, nham thạch nóng chảy do Black Heart tạo từ lưỡi kiếm tràn vào nội tạng con cá. Chỉ trong phút chốc, cả cơ thể nó bắt đầu xuất hiện những u nhọt nóng đỏ rồi phún trào nham thạch ra bên ngoài. Con cá voi thành tinh gầm lên những tiếng kêu yếu ớt trước khi chìm xuống vùng biển chết sâu thẳm. CPU Đen dùng một phần sức còn lại, cố phi thân quay trở lại con thuyền trước khi bị các dây roi của con quái kéo xuống cùng. Cú nhảy của cô va thẳng vào Purple Heart trên boong.
“Chiến thắng rồi!” – Neptune mừng rỡ ôm lấy người bạn của mình. Vẻ mặt của cô như thể họ vừa trải qua địa ngục vậy.
Nhờ có năng lượng share phát tán, Neptune và Noire đã đánh bại được mối nguy, song đó cũng là điều mà họ luôn tránh. Sớm thôi, đoàn quân của Lowee sẽ có mặt tại vùng biển này trước khi họ kịp nhận ra hoặc có lẽ, con quái vật chính là cái bẫy mà quân đội ở miền đất hứa thần tiên mang lại.
Văng vẳng bên tai tiếng còi inh ỏi của chiếc tàu ngoài xa. Nhóm nữ thần trở nên lo sợ khi họ phát hiện vệt khói bốc lên từ phía chân trời, một chiếc chiến hạm đang tiến về phía họ.
Mặt biển đang run lên dữ dội bên dưới chiếc cano. Vừa có một cái gì đó gây chấn động ở tầng đáy biển, cả vùng nước gợn sóng vòng cung. Nhiều bó tua roi xé nát mặt biển, đâm lên giữa không trung cao đến cả trượng, kéo theo đó là cơ thể khổng lồ đầy thương tích của con cá voi tinh. Con quái vật vẫn chưa chết hẳn, và nó đang nổi cơn thịnh nộ. Nó nhất quyết dùng hết sinh mệnh cuối cùng để hoàn thành cuộc săn.
“Đoàng! Đoàng!” – Âm thanh vang dội phát ra từ đường chân trời.
Một loạt pháo ghim thẳng vào cơ thể con quái vật điên cuồng, chất nổ bên trong đạt xung lượng tới hạn liền bộc phá thân xác con quái, chính thức kết thúc sự sống của nó. Đường đạn dẫn về chiếc chiến hạm xuất hiện trên đường chân trời phía xa. Chiếc tàu đang tiến về hướng các nữ thần từ rạng đông, dẫn theo ánh mặt trời phía sau. Bóng con tàu như khắc lên ánh dương ấm áp.
Trong đôi mắt của Neptune, cái bóng người đang hạ mình từ trời cao hệt như vị thiên sứ đến cứu rỗi cô khỏi cơn nguy khó. Đôi cánh màu hồng trắng dang rộng, mái tóc xanh của hoa lá và đôi mắt sắc tím diễm lệ. Cùng với bóng đen của chiếc tàu lớn phía sau, trông khổng lồ như tòa tháp đại điện. Đó là những gì Neptune nhìn thấy trước khi thiếp đi vì kiệt sức.
Giấc ngủ kì này của cô nhóc cà tím êm đềm đến lạ thường, như thể cô không còn cảm thấy lo âu bất cứ điều gì nữa. Có vẻ sự hiện diện của vị thiên sứ kia mang lại cảm giác bình an cho cô nữ thần sau suốt nhiều ngày mệt mỏi. Neptune, trong một khoảnh khắc, chẳng còn quan tâm sẽ bị đưa đến đâu nữa, ngoài một điều, cô muốn được ngủ một giấc thật ngon lành.
“Nepsy! Nepsy!”
Ấy vậy mà vẫn phải có sự gián đoạn mới chịu được hay sao?
Khuôn mặt Neptune nhăn nhó như bà dì càm ràm. Chân mày cô nhíu quắp lại, miệng thì trề môi, tỏ rõ sự khó chịu.
“Tỉnh dậy đi, Nepsy ơi.”
Chỉ có duy nhất một người gọi Neptune bằng cách này, và tất nhiên, cô hiểu sự có mặt của người này sẽ chỉ mang đến thêm công việc và phiền toái nên cô chẳng buồn tỉnh dậy. Cho đến khi bỗng cô cảm giác có ai đó nhét một thứ gì đó vào miệng mình, cái mùi mà cô vô cùng ghét. Neptune không thể giả vờ tiếp được, cô phải lấy nó ra khỏi miệng trước khi bị buồn nôn.
“Tại sao lại có quả cà tím ở đây thế này!!” – Neptune ngồi phắt dậy với cái miệng la hét.
“Rõ ràng là cậu giả vờ chưa tỉnh mà, Nepsy.”
Người đầu tiên mà Neptune gặp được sau cơn hôn mê là cô bạn đã từng gắn bó suốt hành trình sự kiện Hư Không Thứ Nguyên, Tennouboushi Uzume. Cũng như Neptune vậy, Uzume có một tính cách phóng khoáng và hòa nhã, CPU Cam cực kỳ cuốn hút nhờ vào dáng vẻ tomboy của mình. Điều duy nhất khác biệt ở Uzume là cô khá nóng tính và rất dễ bị cuốn vào những trận đánh. Ngoài ra, một điểm tích cực hơn, Uzume siêng năng hơn Neptune rất nhiều.
Bỗng chốc Neptune liếc về phía góc nhìn của người kể chuyện. Sắc mặt cô như muốn nói “Sao mấy ông cứ chê tôi mãi thế?”
Cô nữ thần hậu đậu thở dài một hơi rồi đưa hai tay đến trước Uzume, cô quay mặt đi rồi bảo.
“Các cậu bắt được tớ rồi, giờ thì mau giải tớ về cho Blanc đi, tớ không muốn gây tổn hại thêm cho Planeptune vì sự ích kỷ của mình đâu.”
Uzume phì cười, cô đẩy cánh tay của Neptune đi.
“Đúng là bọn tớ đã tóm được cậu rồi nhưng không có nghĩa là sẽ đẩy cậu vào hang cọp đâu.” – Bỗng Uzume cúi đầu trước cô nhóc cà tím. – “Tớ mới là người có lỗi vì đã nghi ngờ cậu khi nhận được tin của Lowee. Trong khi mọi ai khác đều đặt niềm tin vào cậu, tớ lại là người đi ngược lại với tình bạn giữa chúng ta.”
“Hả? Vậy là sao?” – Neptune ngớ người.
“Nghĩa là bọn tớ sẽ không bắt cậu về Lowee và cũng không phải về Planeptune.”
Khuất sau tấm lưng rộng của Uzume, hình ảnh của Vert dần lộ diện. Nữ thần ngồi đoan trang trên chiếc ghế kiểu, tay cầm tách trà nóng, thưởng thức cùng điệu bộ thư thái. Neptune cũng nhận ra nữ phù thủy MAGES. với cái mũ đặc trưng đang dựa lưng vào góc tường, đôi mắt khép hờ, miệng vẫn luôn nở nụ cười tự phụ. Noire cũng đã được đưa về từ chuyến đi, cô đang dùng trà với Vert trên bàn tiệc.
“Cậu đừng lo, Neptune, Vert đã giải thích cho tớ rồi.” – Noire hạ ly, lên tiếng trấn an Neptune khi cô nhận thấy khuôn mặt bối rối của người bạn. – “Tất cả mọi người ở đây đều tin chúng ta và IF vô tội, họ nghĩ rằng có một thế lực nào đó gây biến động và ám hại chúng ta.”
Nghe được sự xác nhận khiến suy nghĩ của cô nhóc an tâm hơn. Hàng mi của Neptune mọng nước, chân tay cô run run và bờ má đỏ hồng. Neptune vùng nhảy khỏi giường, cô chạy đến Vert và giang rộng đôi tay như muốn ôm chầm lấy vị ân nhân.
“Vert ơi!!! Cậu là người bạn tốt nhất của tớ!”
Ấy vậy mà đáp lại tình cảm của cô nữ thần trẻ con, Vert lại áp tay vào trán Neptune, gắng đẩy cô ra xa. Nhưng càng bị từ chối, Neptune lại càng quyết liệt hơn, cô còn chu mỏ đòi hôn bằng được Vert. Cho đến khi nữ thần Leanbox chịu hết nổi nữa, cô cuộn tay thành nắm đấm, cốc vào đầu kẻ ngoan cố một cái rõ đau. Vầng trán của Neptune sưng lên một đóm đỏ buồn cười.
“Neptune này nhé, tớ không cứu cậu vì chúng ta là bạn đâu…” – Đột nhiên, luồng không khí tỏa ra quanh CPU Lục vô cùng nặng nề, nó xóa mất đi sự hồ hởi trước đó. – “Tớ cứu cậu là vì Nepgear nhé, tớ không muốn nhìn thấy em gái mình phải buồn chút nào.”
“Nepgear là em gái tớ, của cậu hồi nào!” – Cô nhóc cà tím nhảy xổ người lên đáp trả, cái đầu của cô va vào cằm Vert khiến cả hai cùng ngã nhào xuống đất.
Trước cảnh tượng trớ trêu, cả phòng cười òa lên như vừa được xem tấu hài. Riêng Noire thì khuôn mặt bộc lộ chút ghen tị vì nghe Neptune gọi Vert là “người bạn tốt nhất”. Nụ cười không chỉ đến từ những người ngoài cuộc, có vẻ như cả hai nữ thần vừa xô xát nhau cũng không giấu được sự vui vẻ trên khuôn mặt.
Đùa vui là thế, Vert vẫn khẳng định việc cô mạo hiểm cứu Neptune và Noire là có nguyên do thực sự.
“Sự biến chuyển của Gamindustri những ngày vừa qua đã trở nên không thể dự liệu được, cứ như thể dòng thời gian đứng yên đã vận động trở lại. Lần này, kẻ thù của chúng ta không chỉ là một Rei Ryghts với sự tàn độc của ả, hay một CFW Magic mang đến nỗi khiếp đảm, kẻ thù thực sự của chúng ta sở hữu sức mạnh còn đáng sợ hơn tất thảy, đó là thông tin.” – Gương mặt của Vert nghiêm trọng hơn, lời nói của cô bộc lộ sự lo âu. – “Bàn tay của kẻ này đã thao túng các Công Hội quốc gia mà ngay cả bọn họ không thể nhận ra. Bằng cách lợi dụng những điểm yếu, lỗ hổng và cả đến tâm tính từng người, hắn đã khai thác và sử dụng các Công Hội để triệt tiêu lẫn nhau. Sự kiện IF bị bắt giam tại Lastation và vụ tấn công ở Lowee là minh chứng rõ ràng.”
Vert đặt tách trà xuống đĩa, hai tay cô đan vào nhau gác lên sát khóe môi.”
“Tuy nhiên, kẻ này không thực sự toàn năng và y vẫn có khuyết điểm. Đó chính là việc Noire xuất hiện ở Lowee, nó hoàn toàn nằm ngoài dự tính của bọn chúng, vốn chỉ muốn bẫy Planeptune vào tròng. Tất cả là vì Noire đã tính toán được âm mưu của chúng sớm hơn dự kiến, điều đó cho thấy, kẻ địch cũng chỉ là những kẻ như chúng ta, có điều, khôn ngoan hơn. Chúng có lợi thế thông tin nhưng vẫn không thể xử lý được hoàn hảo.” – Nữ thần của Leanbox quay sang nhìn Noire và Neptune đang chăm chú lắng nghe, cô chỉ về phía hai người. – “Noire và Neptune, hai cậu là những người đầu tiên nhận thức được âm mưu của kẻ địch và thoát khỏi vòng kiềm kẹp của chúng, mặc dù không thực sự thành công lắm, nhưng đến hiện tại, sự tồn tại của hai cậu vẫn chưa được phát hiện, đó là điểm mù trong ma trận của chúng.”
“Vậy ý cậu cho rằng những kẻ này kiểm soát thông tin của chúng qua các Công Hội và hội đồng hiền triết của mỗi quốc gia nên chúng có thể biết nhất cử nhất động của bất kì ai. Chỉ riêng những ai thoát khỏi được phạm vi kiểm soát ấy như cách bọn tớ lẩn đi ư?” – Noire thắc mắc trước lời diễn giải.
“Chính xác là như thế, nhưng chớ vội mừng Noire và Neptune, tuy hai người đã tìm ra cách thức nhưng lại không thể thực hiện được triệt để và hoàn toàn rơi vào thế bí. Trừ khi hai cậu có thêm đồng đội.” – Vert đợi cho hai đối tượng của cô tỏ vẻ bất ngờ thì mới tiếp lời. – “Một tổ chức bao gồm những người mà các cậu tin tưởng là điều cần thiết nhất trong thời điểm này. Một tập thể không bị gông cùm bởi bất kì luật lệ nào, hoàn toàn nằm ngoài phạm trù của thông tin.”
“Điều cậu nói rất lớn lao đấy, Vert, nhưng chúng ta biết tìm đâu những người đáng tin cậy đây?” – Neptune gãi đầu.
“Nepsy, tớ không ngờ cậu lại có câu hỏi ngờ ngệch thế này.” – Nói rồi, Uzume tiến đến cặp lấy cổ Neptune. – “Cậu không thấy xung quanh cậu là những ai hay sao?”
“Hể?” – Neptune lại trưng cái bộ mặt khờ khạo ra lần nữa.
Uzume chỉ còn biết gác tay lên đầu mà than trời vì sự ngốc nghếch của cô bạn.
Trái ngược với sự vui vẻ của hai người bạn nọ, Noire điềm nhiên suy nghĩ, cô vẫn đang có một chút khúc mắc. Được một lúc suy tư, Noire lên tiếng vấn đáp.
“Vậy Vert, cậu nói kẻ địch có thể thao túng được người khác ngay cả khi họ không nhận ra, vậy tại sao cậu chắc chắn những người ở đây đang không trở thành con cờ trong tay bọn chúng?”
Trả lời cho câu hỏi của Noire, không phải Vert mà nữ phù thủy đang âm thầm theo dõi cuộc trò chuyện.
“Hỏi hay lắm, trợ lý của tôi.” – Cách xưng hô của MAGES. luôn khiến nữ thần của Lastation bực mình. – “Nhưng trước khi trả lời, tôi muốn hỏi cô một câu khác. Cô nghĩ thế nào về tâm lý án lệ?”
“Ý cô là sao?”
Tâm lý án lệ là một dạng tâm lý mà ở đó dựa vào tiền lệ sẵn có của một sự việc để tái khẳng định sự lặp lại của sự việc đó. Đối tượng nó hướng đến ở đây là Leanbox.
Leanbox nổi tiếng với tên gọi “thành phố không bao giờ ngủ”, nhưng danh hiệu này lại mang hàm ý tiêu cực. Quốc gia ở biển nam được biết đến là đất nước sở hữu nền công nghiệp giải trí vô cùng lớn, sáng đêm, chiều tối, mọi thời điểm trong ngày đều là thời gian vui chơi của người dân tại đây. Nét văn hóa này thậm chí ảnh hưởng đến những người đứng đầu quốc gia, đặc biệt là với Vert hay Green Heart, cô là một nữ game thủ kì cựu, cực kỳ nổi tiếng trong trò chơi “Four Goddess Online”. Nói cách khác, Leanbox là một quốc gia của sự lười biếng trong đời sống và tách biệt với sự gắn kết của đại lục.
“Những tiền lệ tiêu cực đang vô tình tạo ra vỏ bọc cho đảo quốc này. Tất nhiên, không ai lại muốn cố gắng kiểm soát một khu vực mà chẳng mang lại chút lợi ích gì, nhất là một quốc gia bị cô lập về vị trí địa lý.” – MAGES. một lần nữa phô bày nụ cười tự mãn. – “Điều quan trọng nhất là con người của vùng đất này có khái niệm tư hữu rất cao. Bản thân Công Hội quốc gia không thể thống nhất được ý chí của đất nước, thì khó mà kiểm soát được thông tin truyền về cho lũ Rei Ryghts.”
“Thật là một đất nước ích kỷ đấy.” – Vert cười khẽ. – “Muốn có thể chiến đấu với kẻ địch lần này, vũ khí chúng ta cần không chỉ là kiếm súng, mà đó là đôi tai và cặp mắt sáng suốt. Cậu thấy thế nào, Noire và Neptune? Hai cậu là những người có lý tưởng và bọn tớ là những đồng đội sẵn sàng theo chân các cậu. Một liên minh cần thiết.”
Noire dường như được thuyết phục hơn bởi lời nói của MAGES. và tâm trí cô đã sẵn sàng bắt tay với nữ thần của Leanbox. Dù Leanbox chắc chắn sẽ có phần lợi trong kế hoạch này, song lợi ích của Gamindustri là trên cả, nếu họ có mưu cầu lợi ích riêng cũng chẳng phải điều đáng mặc cả.
“Chờ đã!!” – Neptune chen ngang lời phát biểu của Vert. Sắc thái của cô vô cùng hớn hở. – “Vert, cậu đang muốn nói chúng ta sẽ thành lập một tổ chức phải không? Vậy thì điều quan trọng nhất của một tổ chức đó chính là… cái tên!”
“Ừm, đúng rồi nhỉ?” – Một số thành viên đồng tình.
Đối với mọi tổ chức thành lập, điều khó khăn nhất không hẳn là tìm kiếm hay xác định hướng đi mà là chọn ra một cái tên hợp lý. Cái tên sẽ là thứ nổi bật được lý tưởng và đặc trưng của tổ chức. Do đó, nó cần phải được suy xét cẩn thận. Nhiều cái tên được nêu ra bởi Uzume, Noire và MAGES. như “Mayonnaise Điện Tử, Tiệc Trà Sau Giờ Làm, Steins;Door,…” nhưng đều bị bác bỏ vì chúng khá vô nghĩa hoặc không nêu rõ được giá trị của tổ chức.
Trong khoảnh lặng của suy nghĩ, Neptune nhìn ngó xung quanh nhằm tìm một cái tên thật xứng đáng. Cô chốc thoáng qua cành hoa diên vỹ đang nằm đìu hiu trước ngọn gió trong khu vườn. Sự đạo mạo của loài hoa thu hút lấy Neptune, bông hoa vươn lên khỏi rừng cỏ xanh, tĩnh lặng quan sát mọi thứ bao quanh nó. Như thể nó đang nhìn thấu cả khu vườn.
“Diên vỹ.” – Neptune thình lình phá tan bầu không khí tĩnh mịch. – “Iris, hãy lấy tên tổ chức của chúng là Hội Iris đi.”
Diên vỹ hay phiên âm của nó, Iris, là một loài hoa linh thiêng, mang ý nghĩa rất trang trọng. Trong ngôn ngữ loài hoa, Iris được gọi là “con mắt của thiên đường”, thứ có thể nhìn thấu vạn vật trên gian thế, không một lời nói dối nào có thể đánh lừa được cặp mắt của thần linh. Lấy tên tổ chức dựa trên “con mắt của thiên đường” càng ám chỉ sự quyền uy của các nữ thần.
“Ừm, cái tên rất hay, vậy chúng ta sẽ lấy tên là Hội Iris nhé, có ai phản đối gì không?” – Vert kêu gọi biểu quyết.
Trước một cái tên dày ý nghĩa và nghe rất kêu như thế, chẳng ai phản đối cả và cuối cùng liên minh kín đầu tiên giữa các CPU đã được thành lập, nhằm mục đích chống lại mối đe dọa từ Rei Ryghts và CFW Magic đang dần trở nên to lớn. Cái bắt tay xác nhận giữa Noire và Vert đã chính thức khai sinh Hội Iris. Những tràng pháo tay nhiệt liệt không ngớt giữa sự hân hoan mừng rỡ, và cùng theo đó, một buổi tiệc nhỏ sẽ được tổ chức. Vì tất cả thành viên đều là nữ giới nên rượu mừng là điều không hợp lý, do đó, Vert đã chu đáo chuẩn bị trước cho cuộc liên hoan những cốc pudding vô cùng ngon mắt. Đặc biệt với Neptune, khi được nhìn thấy món khoái khẩu sau gần cả tuần lễ nhịn ăn khiến cô nàng chưa bao giờ có thể vui mừng hơn.
“Cạn ly!”, tiếng hô to của các cô gái thành viên của Hội Iris. Đây cũng là hồi chuông cho một trận chiến quyết liệt sắp tới.
NeptuniaVN
Đề nghị tuyệt đối KHÔNG sử dụng cho mục đích thương mại dưới mọi hình thức, đối với cá nhân muốn đi in đơn lẻ nhằm sưu tầm đề nghị thêm nguồn đầy đủ nhằm tôn trọng công sức của các tác giả. NeptuniaVN chỉ chịu trách nhiệm reupload lại bộ truyện.
Chương trước Trang chính Chương tiếp